Chương 41: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 2

Ấn tượng của Rand đối với Cyril có hơi tốt hơn đại đa số người trên lục địa, nhưng cũng chỉ là một chút nhỏ mà thôi.

Từ khi sinh ra Rand đã có thần lực, hắn là người đại diện cho thần linh ở lục địa, đến năm hắn bảy tuổi gần như là không gì không biết, Giáo hoàng tại vị quyết định bổ nhiệm cho hắn, gửi lời mời cho các quốc vương đến dự lễ truyền ngôi.

Khi đó quốc vương của Oran vẫn còn là phụ thân của Cyril, Symondos, Symondos phong độ nhẹ nhàng cử chỉ hào hoa phú quý, nhưng lại luôn mặt ủ mày chau, than ngắn thở dài.

Rất tình cờ, trước khi Rand nhậm vị đã được tiếp xúc với Symondos trong một khoảnh khắc ngắn ngủi.

Symondos nói cho hắn biết buồn phiền của mình, "Đứa con trai duy nhất của ta —— Cyril, ta thực sự rất lo cho tương lai của nó.

"

Rand ôn hòa nói: "Ta có thể giúp được cho ông không?"

Người hắn mang thần lực, có thể chữa trị một vài bệnh mà những loại thuốc bình thường không thể chữa được.

Sắc mặt Symondos sầm xuống, "Nó không muốn gặp người khác.

"

Rand: "Vì sao?"

Symondos thở dài một hơi, có một thằng con trai tự kỷ tự luyến đến bất thường làm ông thật sự khó có thể mờ miệng nói ra, ậm ờ nói: "Nó cho là mình không giống với người khác.

"

"Mỗi một con người trên đời này đều là độc nhất vô nhị, giữ một tấm lóng bao dung, chấp nhận bản thân cũng có nghĩa là có thể tiếp nhận muôn dân.

" Rand nói xong, có một tế ti đi đến kêu hắn đi cầu nguyện, nên hắn phải đi ngay.

Sau đó Symondos tạ thế, Cyril kế vị, danh tiếng tự luyến lan truyền khắp đại lục, lúc này Rand mới nhận ra lời của quốc vương Oran nói là có ý gì, hắn vốn cho rằng có lẽ là Cyril có một số điểm nào đó trên cơ thể không được trọn vẹn cho nên mới không muốn gặp người khác, không ngờ là vì lý do buồn cười đó.

Lần này hắn dựa vào thần lực, làm cho linh hồn của mình thoát ra bay đến đế quốc Oran, chính là vì khuyên bảo Cyril, hi vọng cậu đừng tuỳ hứng quá mức, Rand không muốn bởi vì một mình Cyril khơi nên bất ổn trên khắp đại lục.

Nhưng hắn ngàn lần không nghĩ tới, là mình sẽ nhìn thấy một cảnh tượng như vậy.

Đối mặt với tình cảnh lúng túng như vậy, hắn không thể hiện thân cảnh báo, đang muốn rời đi trước, lại phát hiện ra mình không thể rời đi được, hắn cực kỳ kinh ngạc, lại sử dụng ý niệm thử thêm mấy lần, mà vẫn không được.

Vị quốc vương trẻ tuổi vẫn còn tiếp tục động tác, hơn nữa là, hình như cậu đang rất thống khổ, nước mắt trong veo lướt xuống từ đôi mắt màu xanh nhạt dập dờn như sóng biếc, Rand dời tầm mắt đi, định rời khỏi tòa cung điện trải đầy gương quái lạ này, nhưng vẫn thất bại.

Nguy rồi, hình như hắn bị giam trong toà cung điện này rồi, thậm chí còn không thể rời khỏi Cyril trong phạm vi nửa mét.

Bên tai tiếp tục truyền đến tiếng nức nở tinh tế của Cyril, Rand quay lưng lại thầm đọc kinh trong giáo,  hắn là sứ giả của thần, từ nhỏ đã cấm dục giữ mình trong sạch, tất cả mọi người ai cũng tôn kính với hắn, hắn không thường tiếp xúc với người ngoài, càng đừng nói đến loại tiếp xúc như thế này… Rand chỉ cảm thấy mặt mình đang nhanh chóng nóng lên.

Rốt cuộc, Cyril kêu một tiếng nhỏ thật dài, hình như là đã b ắn ra.

Rand đưa lưng về phía cậu, xóa bỏ tạp niệm, cố gắng điều động ý niệm muốn rời đi, nhưng tòa cung điện này dường như có một loại năng lượng kỳ dị nào đó cản trở không cho hắn rời đi, Rand hơi nhíu mày.

Hệ thống từ trong che đậy, nhìn thấy dáng vẻ quần áo xốc xếch khóc chít chít của Nhạc Thiên, bất đắc dĩ nói: "Cậu tỉnh táo lại chút đi.

"

Nhạc Thiên bi phẫn nói: "Mày nói xem, có phải là mày cố tình không!"

Hệ thống: "Tôi không phải loại hệ thống thù dai đó.

"

Nhạc Thiên cắn răng: "Nhưng tao là loại người thù dai đó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!