Chương 40: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 1

Đây là một căn phòng có thể nói là cổ quái, bốn phía vách tường thì đã có ba mặt là tấm gương bóng loáng, trong gương phản chiếu một cơ thể nam tính hoàn mỹ.

Cơ bắp trôi chảy bao phủ một lớp thật mỏng trên khung xương thon dài, màu sắc của da thịt là màu trắng ngà nhu hòa, lóe lên ánh sáng khỏe mạnh lộng lẫy, góc vai rắn rỏi không quá to rộng lại có vẻ khôi ngô tuấn tú, cơ thể không vì quá mảnh khảnh mà có cảm giác suy nhược, tất cả vừa đến mức hoàn hảo, dường như được thượng đế tỉ mỉ điêu khắc thành.

Chủ nhân của một thân thể xinh đẹp như vậy, hiển nhiên cũng có một khuôn mặt cực kỳ anh tuấn, mái tóc xoăn vàng nhạt mềm mại nghịch ngợm buông xuống bên gò má góc cạnh rõ ràng, che trước đôi mắt màu xanh nhạt sâu thẳm, chỉ một khía cạnh đó thôi đã đủ khiến nam nữ trên đời này thần hồn điên đảo vì mình.

Người trong gương chính là quốc vương của đế quốc Oran, Field III – Cyril Fremond.

Bởi dung mạo trời sinh siêu phàm thoát tục cùng xuất thân cao quý, Cyril vô cùng tự yêu mình và tự phụ, vì để có thể thưởng thức dung nhan tuyệt thế của mình mỗi thời mỗi khắc, bèn cải tạo phòng ngủ của mình thành một cung điện bằng kính.

Nhạc Thiên: "…cuối cùng thì tao cũng gặp một đối thủ ngang sức ngang tài rồi.

"

Lúc hệ thống chọn thế giới này nhìn thấy nhân vật Cyril thật sự phải sáng mắt, đoán chắc là Nhạc Thiên hoàn toàn có thể dùng bản sắc của mình để diễn con người tự luyến đến phát cuồng này.

Tầm nhìn là toàn bộ cơ thể, Nhạc Thiên đến đây vào lúc nửa đêm, bởi vì Cyril cảm thấy cơ thể mình quá mỹ lệ, nên bình thường toàn không mặc quần áo, hắn cho là quần áo cản trở sắc đẹp của mình, mãi đến nửa đêm vì không biết để khuôn mặt xinh đẹp của mình ở đâu mà trằn trọc khó ngủ, bèn đứng dậy soi gương thưởng thức thân thể mình.

Một người có thể tự luyến đến mức này… Nhạc Thiên: Có chút chơi không lại.

Hệ thống không nghĩ là ma xui quỷ khiến thế mà cũng bốc trúng một nhân vật mà Nhạc Thiên không chơi nổi, trong lòng không khỏi bồi hồi, có chút hả hê nói: "Cậu đòi cơ bụng sáu múi tuyến nhân ngư chi.

"

Nhạc Thiên đánh giá cơ thể này từ trên xuống dưới, bỗng nhiên sáng mắt lên, "Cái… cái đó của tao nhìn đẹp thật á, thẳng tắp kiên cường, độ dài kích cỡ vừa phải.

"

Bởi vì Nhạc Thiên là để trần, hệ thống bị động che đậy đánh gạch men ở vị trí quan trọng, đột nhiên nghe thấy Nhạc Thiên nói câu đó, module radio gần như sắp vỡ đến nơi, nói năng lộn xộn: "Cậu, cậu, cậu chú ý tố chất!"

"Để tao bóp bóp.

" Nhạc Thiên hưng phấn nói.

Hệ thống: !!! Cứu mạng! Ai tới cứu cứu nó! Mau mau tiến vào che đậy đi quỳ lạy van xin đó!

Nhạc Thiên đưa tay ra, phát hiện ra hình dáng bàn tay của Cyril rất hoàn mỹ, ngón tay thon dài khớp xương rõ ràng, móng tay tròn trịa màu phấn, thật sự là đẹp không góc chết, không trách hắn yêu mình như vậy, sau đó chậm rãi bóp bóp mũi của mình trong tiếng thét chói tai của hệ thống, "Cái mũi này, có muốn sửa cũng sửa không được.

"

Hệ thống suýt chút nữa ói ra máu, "…cậu cố ý…"

Nhạc Thiên: "A, sao nhà ngươi lại nói chuyện với ta như thế, ta là con trai của Thần, là tạo vật hoàn mỹ duy nhất trên cõi đời này, gọi ta là quốc vương bệ hạ.

"

Hệ thống muốn chửi thề, kiềm nín lại bứt rứt, cuối cùng vẫn không nhịn được, "Cút con mẹ mày đi.

"

Nhạc Thiên: "Thôi được rồi, ta tuyên bố từ hôm nay trở đi nhà ngươi chính là mẹ của ta.

"

Nói, nói không lại… hệ thống quyết định tự khóa mõm mình.

Nhạc Thiên không có hứng thưởng thức thân thể của mình, bò lên giường chuẩn bị đi ngủ, vừa nằm xuống đã giật mình sợ hết hồn, trên đỉnh đầu cậu là một chiếc đèn treo vĩ đại —— còn có cả một tấm gương, đang soi gương mặt kinh hoảng của cậu.

Nhạc Thiên nhắm mắt lại mà tim vẫn còn đập lên "thình thịch", "Tao phục Cyril thật sự luôn á, nằm trên giường nhìn còn chưa đủ, xuống giường rồi mà còn muốn nhìn nữa!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!