Hàn Tề đã dành hết tâm tư để nghĩ về Lâm Nhạc Thiên hết rồi, nên lúc Tông Diễn hì hì cười líu ríu nói chuyện với hắn, hắn không nghe lọt một chữ nào, vô tri vô giác gật đầu.
Vì tính Hàn Tế vốn đã ít nói, Tông Diễn cũng không lấy làm lạ, hãy còn rất vui vẻ, sau cùng còn nói: "Tiểu Lâm tử lười rồi, bảo trẫm giúp y phê tấu chương.
"
Cuối cùng thì dòng suy nghĩ của Hàn Tề cũng đảo chiều quay trở lại, nghiêm nghị hỏi: "Cửu thiên tuế đã cho bệ hạ th@n chính rồi?"
Tông Diễn ngơ ngác, "Thân chính là sao?"
Đối với chuyện làm sao để làm một vị hoàng đế tốt, Tông Diễn cũng chỉ biết nửa vời, đã có Dương Khiêm Ích và Lâm Nhạc Thiên mở đường dẫn lối cho cậu ta rồi, cũng chỉ miễn cưỡng tính là nhập môn, chỉ biết là mình không còn được tiêu dao tự tại như trước nữa, có thêm rất nhiều "bài tập", Dương Khiêm Ích nói đó vốn là "bài tập" cậu ta phải làm, nhưng cậu ta vẫn cứ nghĩ là do Lâm Nhạc Thiên lười biếng.
Nhớ đến Lâm Nhạc Thiên, vẻ mặt của Tông Diễn chợt trở nên ảm đạm, "Dạo gần đây Tiểu Lâm tử lười không chịu nổi, trẫm truyền y đến, y cũng không chịu đến, trốn trong viện của mình ngủ cả ngày.
Tâm Hàn Tề rối như tơ vò, nghĩ thầm: Chẳng lẽ Lâm Nhạc Thiên thật sự bệnh sắp chết sao?
Vấn đề này hỏi bên Thái y viện là chắc chắn nhất, Hàn Tề vội vàng cáo biệt Tông Diễn, bước chân có một chút ngổn ngang mà chính hắn cũng không phát hiện ra.
Trương viện phán đang phơi thuốc, thấy Hàn Tề ghé thăm, dáng vẻ rất thân thiết, hai cọng râu cá trê cũng nhấc lên theo nụ cười, "Hàn đại nhân, ngài đã về rồi đó à!"
Lần đi ban sai này của hắn mặc dù không tính là cơ mật quan trọng, nhưng cũng không phô trương trắng trợn, mà sao Hàn Tề lại thấy là thiếu điều tất cả mọi người trong cung đều hay hết? Chuyện này không thể nghĩ sâu được, ngoài mặt Hàn Tề không thể hiện, dằn tâm sự trong lòng xuống, tiện tay cầm một gốc thuốc màu vàng chanh, lạnh nhạt hỏi: "Gần đây Trương viện phán có khỏe không?"
Trương viện phán phất tay áo một cái, "Vẫn vậy thôi.
"
"Thương thế của Cửu thiên tuế… đã lành chưa?" Hàn Tề chần chờ nói ra.
"Lành từ sớm rồi.
" Trương viện phán vẫn cười ha hả, tâm tình không chút nào thay đổi.
Hàn Tề rất muốn hỏi tiếp, vết thương ở eo lành rồi, những chỗ khác thì sao? Cuối là hắn có bệnh nặng sắp chết thật không? Chỉ là câu hỏi mãi chẳng thể thốt ra được, săm soi gốc thuốc trong tay một lát, rồi tiện tay ném trở lại, chắp tay nói: "Cáo từ.
"
"Đi đi," Trương viện phán xua tay, lại chợt nhớ ra chuyện gì, hỏi: "Ngài đã gặp thiên tuế gia chưa?"
Hàn Tề dừng chân lại, "Rồi.
"
"Khí sắc của thiên tuế gia thế nào?"
Hàn Tề nhíu mày, "Sao Trương viện phán lại hỏi ta câu đấy?"
"Ây, Hàn đại nhân, có chuyện ngài không biết, đã mấy ngày rồi thiên tuế gia không gặp ai cả, ngay cả ta muốn đi bắt mạch xem bệnh cũng không cho," Cái đầu tròn vo của Trương viện phán lắc lắc, sầu não nói, "Thân thể của thiên tuế gia vẫn luôn yếu như vậy, chạy chữa không đàng hoàng là nguy lắm.
"
Hàn Tề nghe dứt câu thì hoảng hốt, như có một cục bông mắc kẹt trong cuống họng, hắn rất muốn hỏi là tại sao Lâm Nhạc Thiên chỉ chịu gặp mặt hắn thôi? Rồi lại nghĩ, có gì để hỏi đâu, chắc là chờ hắn hồi bẩm thôi mà, Hàn Tề tự cho mình một đáp án, chưa có thời khắc nào mà đầu óc hắn rối ren lộn xộn như lúc này.
Hắn toàn tâm toàn ý tin tưởng vào suy nghĩ sẽ có một ngày được đâm chết kẻ thù, chưa từng tư tưởng dư thừa nào, khoảnh khắc tính mạng như ngàn cân treo sợi tóc ngoài chiến trường thì trong đầu của hắn vẫn luôn đinh ninh một điều —— phải sống tiếp, phải tự tay lấy mạng Lâm Nhạc Thiên, có thể nói là tâm trí kiên định thẳng tiến không lùi.
Nhưng bây giờ hắn bị làm sao thế này?
Buổi tối, một mình Hàn Tề ở trong tòa trạch viện nho nhỏ trong kinh thành đốt đèn châm rượu (1), từng chút từng chút một gỡ rối tơ lòng, nhưng càng gỡ lại càng rối, thanh Tú Xuân Đao đặt trên bàn tản ra phản quang thăm thẳm, Hàn Tề uống say, cuối cùng không kiềm được rút đao vung vẩy.
Nhân lúc hơi men đang lên, bèn lôi hết sở học mình ra ngang ngược chém vào hư không, ngày xưa hắn học võ, trong đầu vẫn luôn tưởng tượng quân địch là Lâm Nhạc Thiên, tưởng tượng rằng khi thanh đao này chém vào cổ Lâm Nhạc Thiên thì máu sẽ vang cao bao nhiêu, là lạnh hay là nóng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!