Nguồn: hatdauthan. wordpress. com
Viên tiên sinh luôn không vui
Gọi papa
Viên Thụy đương nhiên có lòng tin với bạn trai, khích lệ anh:
"Cố lên, anh nhất định sẽ được giải!"
Trịnh Thu Dương nói:
"Nhưng anh còn chưa nghĩ ra chủ đề thiết kế, trạng thái không ổn lắm."
Viên Thụy cười nói:
"Đừng gấp, từ từ suy nghĩ, anh giỏi như vậy, nhất định có thể thiết kế ra sản phẩm tốt nhất."
Trịnh Thu Dương cũng cười, hắn vẽ hai ngày rồi mà vẫn không tìm được cảm hứng, đang không được tự tin, giờ phút này lại một lần nữa tràn đầy nhiệt huyết.
Viên Thụy còn nói:
"Anh hai ngày này rãnh không? Chỗ đại diện của em còn con búp bê nhồi bông, chỉ kêu anh tới công ty lấy."
Trịnh Thu Dương suy nghĩ một chút, nói:
"Được, vậy ngày mai đi."
Viên Thụy đưa số điện thoại của Lý Linh Linh cho anh, hai người nói tình thoại rồi chúc ngủ ngon, rồi lại nói tình thoại rồi lại chúc ngủ ngon, lưu luyến không rời, cứ mè nheo tới 12 giờ khuya mới thấy buồn ngủ.
Trịnh Thu Dương nhìn hình cậu một lần nữa, hai người ở xa nhau ngược lại tương tư chỉ có tăng chứ không giảm, ngay cả lúc ăn cơm uống miếng nước ở studio cũng phải lấy điện thoại ra chat weixin vài câu.
Triệu Chính Nghĩa đang ngồi ăn dưa trong hàng quần chúng tỏ vẻ, buồn nôn chết cục cưng rồi.
Thứ hai, Trịnh Thu Dương gọi điện thoại cho Lý Linh Linh, hẹn sau khi tan tầm đến lấy con búp bê, tránh gặp người khác trong công ty, ôm con búp bê lớn như vậy thật sự là quá lộ liễu.
Công ty của Viên Thụy không quá lớn, chỉ ký hợp đồng với mười mấy nghệ sĩ, phần lớn là nghệ sĩ line 18[1] diễn vai phụ hàng năm, nổi tiếng nhất chỉ có hai người, một là đại BOSS, bà là nữ nhân diễn viên uy tín gạo cội từng cầm giải Bách Hoa [2], người còn lại chính là Viên Thụy.
[1] Hạng 18, line 18: ở TQ các nghệ sỹ thuộc line 18 khá mờ nhạt
[2] Giải Kim Kê là giải của giới chuyên môn dành cho các nhà chuyên môn, giải Bách Hoa là của khán giả bình chọn.
Nghề chính của đại BOSS là ẩm thực, công ty này mở ra vốn dĩ là cho bà giải trí, cũng không trông cậy vào việc kiếm tiền, ký hợp đồng với nghệ sĩ rất tùy ý, ban đầu ký hợp đồng với Viên Thụy cũng là vì BOSS cảm thấy cậu đẹp trai, hoàn toàn không ngờ rằng đây là cây hái tiền, sau khi hết hợp đồng với Lương Tỳ, căn bản toàn bộ công ty trên dưới đều dựa vào Viên Thụy nuôi, hiện tại trong công ty ngoại trừ vài tấm poster phim điện ảnh của BOSS, còn lại treo tùy ý có thể thấy được toàn là hình tuyên truyền của Viên Thụy.
Trịnh Thu Dương đã nghe Viên Thụy kể về công ty cậu từ lâu, lúc đó hắn còn nghĩ hay là nhờ bạn bè giúp cậu tìm rồi đổi sang một công ty mới tốt hơn, chỉ là sau này hắn lại phát hiện Viên Thụy cậu ở đây chính là lão đại, không thể nghi ngờ gì nữa, có cái gì tốt cũng cho cho cậu chọn trước, nếu thật sự đổi sang công ty lớn khác chưa chắc có được đãi ngộ này.
Hơn nữa công ty này không có hà khắc hay khống chế nghệ sĩ, giống như Viên Thụy là người đồng tính vẫn vui vẻ sống chung một chỗ, nếu đổi thành công ty khác người đại diện không chừng đã sớm nổi điên chém người, đại diện Lý Linh Linh của cậu cho dù hay gào thét nhưng cũng rất biết suy nghĩ.
Lý Linh Linh là một đại diện có năng lực, sẽ không vì Viên Thụy bỗng dưng HOT mà thay mặt nhận cho cậu một đống kịch bản tạp nham, đường phải đi từng bước, có một số người cơm mở miệng ra là ăn không cưỡng lại được giá trị đồng tiền, một khi té sẽ rất khó đứng dậy, cô làm như vậy, đối với Viên Thụy mà nói thật sự rất có lương tâm nghề nghiệp.
Tổng hợp suy nghĩ xong, Viên Thụy ở lại công ty này cũng không tệ lắm, Trịnh Thu Dương sẽ không nghĩ nhiều nữa.
Ôm con búp bê ra ngoài, vừa lên xe hắn đã chụp hình cho Viên Thụy xem, nói:
"Anh nhận được em họ em rồi, đang chuẩn bị về nhà."
Viên Thụy đang yên lặng nhẩm lời thoại cho cảnh diễn sau, vội trả lời:
"Được, lái xe chậm thôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!