Chú
Chú Trịnh vây xem khoảng nửa tiếng mới lưu luyến không rời trở về khách sạn, không phải hắn không muốn đến gần studio xem, mà là không muốn gây phiền phức cho Viên Thụy.
Hôm qua lúc hắn tới gọi điện thoại cho Triệu Chính Nghĩa, là Triệu Chính Nghĩa đưa hắn vào, lúc ấy hắn đã cảm giác được nhân viên đoàn phim đoán ra chuyện gì rồi, hôm nay nếu như lại vào nữa, không khỏi quá mức lộ liễu.
Tuy mọi người đối với tính hướng của ngôi sao ngày càng thoải mái, còn có rất nhiều ngôi sao chiều ý fan bắn fan service, theo nhu cầu lập nên CP, nhưng nếu thật sự bị phát hiện là đồng chí, chỉ sợ rất khó xuất hiện lại trên truyền thông, dù sao phía chính phủ rất kiêng kỵ chuyện này.
Trịnh Thu Dương biết Viên Thụy rất thích công việc nghệ sĩ, không phải vì những phù hoa danh lợi kia, mà vì thích những chuyện đầy thú vị.
Rời khỏi studio, hắn trở về khách sạn, đi siêu thị bên cạnh khách sạn mua cho Viên Thụy ít đồ ăn vặt, xách theo một bao lớn lên lầu.
Đoàn phim đã bao nguyên một tầng, phải có thẻ phòng thang máy mới dừng ở tầng đó, ban ngày mọi người đều đi làm việc, tầng trống rỗng không còn ai, hắn cũng không phải cố ý lén lút ra vào phòng Viên Thụy.
Buồn chán ngồi xem trận bóng đá, thỉnh thoảng lại liếc nhìn giờ, mong chờ Viên Thụy trở về.
Lúc chuông cửa vang lên, hắn cơ hồ nhảy dựng từ trên ghế sô pha xuống, hưng phấn đi mở cửa.
Ngoài cửa là một phụ nữ tóc xoăn dài, da trắng, khí chất cao lãnh, dáng người rất cao.
Đối phương cũng kinh ngạc nhìn hắn.
Trịnh Thu Dương thấy bà có hơi quen, cẩn thận nghĩ lại, khi còn nhỏ xem TV có thấy bà, trong lòng nhất thời lộp bộp một tiếng, nói: "Xin chào Dương tổng, cháu là bạn của Viên Thụy." (Đ: Định để xưng hô tôi – ngài mà nghĩ lại là mẹ nuôi Tiểu Thụy rồi nên để kiểu khác luôn)
Dương Lộ nhíu mày, nói: "Chào... Cậu họ Trịnh, đúng không?"
Trịnh Thu Dương bị bà nhìn một cái đã nhận ra ngược lại kinh hãi, nhưng hắn biết bà đã rõ tính hướng của Viên Thụy, cũng không định che dấu thân phận nữa, dứt khoát hào phóng tự giới thiệu: "Cháu là Trịnh Thu Dương, có thể ngài đã nghe qua, cháu là bạn trai Viên Thụy."
Dương Lộ gật đầu, hỏi: "Viên Thụy còn chưa trở lại sao?"
Trịnh Thu Dương nói: "Vẫn chưa."
Dương Lộ nói: "Ta đã hỏi trợ lý của nó, hôm nay nó đã diễn xong các cảnh quay rồi, đoán chừng sắp trở lại, ta vào chờ nó."
Trịnh Thu Dương buộc lòng phải nhường đường, mời bà vào.
Dương Lộ quét mắt nhìn bao đồ ăn vặt trên bàn, vừa rồi Trịnh Thu Dương thấy chán nên mở hộp kẹo cầu vòng ăn 2 viên, quên đậy kín nắp, hộp tròn nhỏ màu đỏ cứ mở rộng miệng đứng trên bàn trà, mà trên TV đang phát trận bóng đá.
Dương Lộ ngồi xuống ghế sô pha, Trịnh Thu Dương tắt TV, rót ly trà đặt ở trước mặt bà, nói: "Ngài uống trà."
Bà gật đầu, nói: "Cảm ơn. Tới hôm nào?"
Trịnh Thu Dương ngồi xuống đối diện bà trên ghế sô pha, nói: "Ngày hôm qua, mai sẽ đi... Nghe nói gần đây ngài công tác ở Quảng Châu."
Dương Lộ nói: "Bên kia đã xong, lại đây quan sát đoàn phim, ta dù sao cũng là nhà sản xuất. Cậu chủ nhật đến đây cũng tiện, cậu là nhà thiết kế trang sức đúng không?"
Trịnh Thu Dương nói: "Vâng."
Trong lòng hắn cảm thấy kỳ lạ, dường như Dương Lộ không thích hắn lắm, mặc dù vẻ mặt và giọng nói đều rất khách khí, nhưng mơ hồ lộ ra vẻ lạnh lùng ghét bỏ.
Hắn đã nghe Viên Thụy kể về người này rất nhiều lần, đặc biệt là trong khoảng thời gian này, hắn và Viên Thụy ở xa nhau, mỗi ngày dựa vào công cụ truyền tin yêu thương, Viên Thụy nói với hắn, "Dì Dương ở Quảng Châu xa như vậy, cách ba bốn ngày còn gọi cho em một lần, bà ấy rất tốt với em".
Hắn suy nghĩ, rất có thể là lần trước mẹ của hắn để lại ấn tượng quá kém cho đối phương, liền chủ động nhắc tới, cố gắng hòa hoãn không khí, "Nghe nói ngài đã gặp mẹ cháu hòa giải một lần, mẹ tính tình không tốt lắm, khiến cho ngài chê cười."
Dương Lộ cười, nói: "Không sao, tính tình ta cũng không tốt."
Trịnh Thu Dương đã có thể khẳng định bà có địch ý với mình, lần đó mẹ hắn lại không buông tha, quả thật không phải ký ức gì vui vẻ, về sau mỗi lần mẹ hắn nhắc đến "Bà mẹ nuôi của Viên Thụy" cũng đầy vẻ chán ghét.
Chỉ là bà rất tốt với Viên Thụy, Viên Thụy cũng thích bà.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!