Của mình, của mình, chính là của mình
Viên Thụy cảm thấy không thể tin nổi, hôm nay chỗ vợ Trịnh Thiệu Dương lên xe là ở cửa của một khu chung cư bình thường, thực sự không giống nhà Đại vương đá quý ở.
Cậu kỳ quái hỏi:
"Vậy chị dâu anh ở đâu? Còn tự đón xe đi bệnh viện? Không phải là có xe riêng tài xế riêng người hầu bên cạnh sao?"
"Làm gì khoa trương như vậy? Bất quá tự đón xe đi bệnh viện thì có hơi lạ." Trịnh Thu Dương cũng rất kinh ngạc, suy nghĩ một chút, đoán, "Mẹ Trịnh Thiệu Dương lúc trước muốn hắn lấy một tiểu thư môn đăng hộ đối, kết quả hắn không nghe lời lấy một cô gái lương bổng nhân viên, mẹ hắn từ đầu đã không thích con dâu này, mấy tháng trước anh nghe mẹ nói, lúc mang thai kiểm tra ra là con gái, lão thái thái kia ở nhà suýt chút nữa xốc luôn nóc nhà, chắc là bà ta làm quá nên con dâu dọn ra ngoài ở?
"Viên Thụy có chút tức giận nói:"Con gái cũng gọi là bà nội mà! Em thấy chị dâu anh cũng khá tốt, dễ nhìn, người còn nhãn nhặn như vậy, nhất định là không muốn chấp nhặt với lão thái thái.
Anh của anh cũng là một tên tra, em thấy anh ta sốt sắng như vậy, còn tưởng là một người chồng tốt!
"Trịnh Thu Dương nói:"Chuyện này anh không rõ, nhưng luôn nghe nói hai người họ tình cảm rất tốt.
"Viên Thụy tức giận nói:"Để vợ mình ưỡn bụng lớn ở bên ngoài một mình, còn tự đón xe đi kiểm tra, tốt cái gì hả?
Mẹ em lúc sinh em ra, ba em được gọi từ bàn mạc chược tới, nhìn thấy sinh được một đứa con trai vui tới mức nhảy cao ba trượng, lúc đó ba em vui tới mức căn bản không biết vợ mình sinh khó khăn bao nhiêu, hai người họ lúc ly hôn còn muốn cướp quyền nuôi em, mẹ em chết sớm như vậy chính là bị ông chọc tức, may mà quan tòa không xử em cho ông.Trịnh Thu Dương:…
"Hắn chưa từng nghe Viên Thụy nói tới người ba ruột này, đây là lần đầu tiên. Hắn không nhịn được hỏi:"Nếu như có một ngày ba em tới tìm em thì sao?
"Viên Thụy dường như đã sớm nghĩ ra vấn đề này, không chút suy nghĩ liền đáp:"Vậy em liền mở cho ông một bàn, ông thích chơi mạt chược, em cho ông chơi đủ, nhưng tuyệt đối không để cho ông bài bạc.Trịnh Thu Dương:…Hắn buồn cười nói:Anh tưởng em sẽ nói không gặp đó.
"Viên Thụy kinh ngạc nói:"Ông ấy là ba em nha, sao có thể không gặp?
"Trịnh Thu Dương nói:"Giọng điệu lúc nãy của em, giống như rất hận ông ấy.
"Viên Thụy trầm mặc chốc lát, nói:"Đúng là trước kia em có hận một chút… Lần cuối cùng em nhìn thấy ông là lúc ông mua cho em một bộ quần áo mới và một trái bóng rổ, khi đó em còn rất nhỏ con, ngồi bàn đầu tiên trong lớp, mẹ không cho ông gặp em, ông lén lút chạy vào trường học, ở cửa lớp đưa đồ cho em, sau đó còn vừa khóc vừa đi.
Bây giờ suy nghĩ lại, còn cảm thấy ông thật đáng thương.
"Trịnh Thu Dương an ủi:"Đừng buồn, dù sao cũng nhiều năm không xuất hiện rồi, đừng nghĩ nữa.
"Viên Thụy cười với anh, nói:"Không buồn, cũng không thường nghĩ tới, chỉnh là thỉnh thoảng nhớ đến, cảm thấy ông chắc đang sống tốt ở đâu đó, vậy là được rồi, em cũng không phải rất muốn gặp ông, em cũng đã có ba ba, còn có em gái, nha đúng rồi, ngày hôm nay còn nhận thêm mẹ nuôi!
"Trịnh Thu Dương vươn tay nhẹ nhàng xoa xoa tóc Viên Thụy, hắn vốn lo lắng Viên Thụy thật sự ghi hận ba ruột mình, hận thứ tình cảm này, hoàn toàn không hợp với con người Viên Thụy. Viên Thụy nghiêng đầu dựa vào vai anh, cười nói:"Em còn có bạn trai đây!
"Trịnh Thu Dương đùa cậu nói:"Gọi ông xã.
"Viên Thụy có chút xấu hổ, môi thử giật giật, vẫn là không tiện gọi ra, nói:"Trước đây lúc em không có người yêu, xem tiểu thuyết thấy số 0 gọi ông xã, còn có chút hâm mộ, đến khi em thật sự có, lại không gọi được.
"Trịnh Thu Dương chưa từng xem loại tiểu thuyết này, hỏi:"Tiểu thuyết gì mà viết lãng như thế?
"Viên Thụy móc điện thoại ra, nói:"Em có e
-book, cho anh xem một chút nha.
"Hai người tụ lại cùng nhau xem sách khiêu dâm. Trịnh Thu Dương:"Thao, cái này cũng được?Viên Thụy:Ha ha ha.Trịnh Thu Dương:24 cm còn là người sao? Lừa ai hả.Viên Thụy:Ha ha ha.Trịnh Thu Dương:Nhanh như vậy đã bắn, không thực tế, nữ còn không như vậy.Viên Thụy: Hmm…Trịnh Thu Dương:Em xem, đều thích bị bóp ngực.Viên Thụy:Hừ.Trịnh Thu Dương:Đây là con gái hả? Ông xã em muốn sinh con cho anh?Viên Thụy:…Trịnh Thu Dương:Lát nữa em cũng gọi vậy đi?Viên Thụy:…Trịnh Thu Dương:Không được không xem nữa.
"Viên Thụy đem điện thoại ném sang một bên, hai người sóng vai ngồi ở trên ghế sô pha, tâm tư khác nhau. Nửa phút sau, Trịnh Thu Dương nói:"Anh cứng rồi.Viên Thụy:…
"Trịnh Thu Dương nói:"Không phải xem nên cứng, mà là muốn cứng.Viên Thụy:… Nghĩ cái gì?
"Trịnh Thu Dương quay đầu nhìn cậu, nói:"Muốn thao chết em.
"Viên Thụy mặt đỏ như nhỏ máu, lắp bắp nói:"Anh, anh, anh…
"Trịnh Thu Dương nói xong cũng có chút lúng túng, hắn chưa từng nói chuyện thô tục như vậy với Viên Thụy, Viên Thụy có tức giận không? Viên Thụy hít một hơi, nói tiếp:"Anh, anh đợi một chút, em đi tắm trước đã.Trịnh Thu Dương:…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!