Chương 14: (Vô Đề)

Viên Thụy cuối cùng vẫn không thể đi du lịch cùng Trịnh Thu Dương, vừa quay xong phim thần tượng cậu liền nhận được thông báo ghi hình cho một chương trình mới của đài truyền hình, thời gian rất dày đặt.

Đây là chương trình của một đài truyền hình khác, không phải hai đài lần trước hợp tác với Viên Thụy, Lý Linh Linh sợ cậu và nhóm đạo diễn hình ảnh lần đầu giao tiếp sẽ bị bại lộ chỉ số IQ, ngày ghi hình cô đích thân đi tới hiện trường.

"Lương ca trước đây cũng từng quay chương trình cho đài truyền hình này, tôi có đi theo mấy lần." Triệu Chính Nghĩa đi bên cạnh Lý Linh Linh, nhỏ giọng nói, "Chương trình anh ấy quay cũng là đoàn này làm, lần này cũng là của nước ngoài, đoàn này từng quay hai chương trình mua bản quyền từ Hàn quốc, có kinh nghiệm, quay phim chụp ảnh phần lớn là người Hàn, Viên Ca nghe không hiểu nên lóng ngóng.

Tôi vừa nãy đi nghe ngóng, người phụ trách đoàn này là Dương Lộ, nghe nói là…

"Lý Linh Linh nói tiếp:"Tôi biết, mấy năm trước đã gặp qua một lần, lúc đó cô ta còn chưa xuống biển [1], đài danh tiếng CCTV.

"[1] Rời bỏ 1 công việc an toàn để làm 1 công việc tốt hơn nhưng nguy hiểm. Triệu Chính Nghĩa nói:"Đúng đúng đúng, chính là cô ta, vừa nãy nhìn từ xa, dường như rất lợi hại.Ba cô ta gánh Mạch Tuệ trên vai, sống lưng cực thẳng, đương nhiên là lợi hại.

"Lý Linh Linh nhìn quanh một vòng, hỏi,"Viên Thụy chạy đi đâu?

"Triệu Chính Nghĩa bất đắc dĩ chỉ cầu thang phía sau, nói:"Haizz, ở phía sau gọi điện thoại, hình như vị trong nhà kia có chỗ khó chịu."

Khó chịu không phải là vị kia, mà là mẹ của vị kia.

Mẹ của Trịnh Thu Dương ở nhà không có chuyện gì làm thường tìm các chị em trong nhà trước kia chơi mạt chược, tối hôm qua đánh đến tối muộn, chung cư kiểu cũ không có thang máy, lúc bà xuống lầu đạp hụt một bước, may mà không bị thương nặng, chỉ có cổ tay bị trặc sưng rất to, đau không chịu được bèn vội vàng gọi điện cho con trai.

Trịnh Thu Dương nửa đêm chạy tới, đến sáng sớm Viên Thụy rời khỏi nhà vẫn chưa quay lại.

Sao rồi? Viên Thụy núp ở cầu thang gọi điện cho anh, gấp gáp hỏi,

"Xương cốt không sao chứ?"

Trịnh Thu Dương:

"Chỉ bị trặc thôi xương cốt không thành vấn đề, em tới đài truyền hình rồi?"

Viên Thụy:

"Ừ, đang ở đài truyền hình nhưng chưa ghi hình, anh ở lại chăm sóc dì? Hay là tới công ty?"

"Còn đang ở chỗ mẹ, cứ khóc liên tục."

Trịnh Thu Dương uể oải nói,

"Rủa ba anh xong tới rủa ông nội anh, rủa ông nội xong lại chửi ông trời, anh nghe muốn nổ đầu."

Viên Thụy: Ai.

Trịnh Thu Dương:

"Em làm việc của em trước đi, về rồi nói sau, anh dỗ mẹ ngủ đã."

Viên Thụy:

"Được. Anh nhịn một chút, đừng cãi lại cũng đừng khuyên dì, dì sống không được như ý anh càng nói dì càng khó chịu hơn."

Trịnh Thu Dương: … Anh biết rồi.

Viên Thụy: Vậy em cúp nha.

Trịnh Thu Dương: Viên Tiểu Thụy.

Viên Thụy: Hả?

Trịnh Thu Dương: Anh hơi nhớ em.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!