Chương 68: Sự phẫn nộ của hạo tử

Đối với một cậu bạn nhỏ vẫn còn chưa đi học tiểu học, đối với một cậu bạn nhỏ được bà nội giống như nữ vương trong gia đình nuôi dưỡng đến béo trắng, đối với cậu bạn nhỏ lớn đến 6 tuổi rồi bị ông bố đen tối dùng một bữa cánh gà cay Mcdonal để dụ đổi tên, Hạo Tử muốn nói… hu hu hu bố là đồ xấu xa! ! ! !

Lục Tinh Phàn, tên mới của cậu bạn nhỏ Hạo Tử.

Khi cậu bạn nhỏ Lục Tinh Phàn cuối cùng đã thích ứng được với cái tên mới của mình và nói cho cô bạn gái nhỏ Tiểu Mễ:

"Mễ Mễ, tên mới của anh em phải nhớ đó, là bố anh đặt cho anh!"

Cô bé Tiểu Mễ hỏi cậu bạn nhỏ béo tròn:

"Anh có biết tên của mình viết như thế nào không? Hôm qua bố em đã dạy em viết tên rồi, em viết rất đẹp đó!"

Thế là, cậu bạn nhỏ Lục Tinh Phàn cúi đầu xuống, hai tay để trên chiếc bụng béo tròn của mình nghĩ ngẫm, thật sự là… không biết viết…

Loại sự việc mất thể diện ở trước mặt cô gái của mình như thế này thân làm người đàn ông của nhà lão Lục thì tuyệt đối sẽ không cho phép để xảy ra lần thứ 2, cậu bạn nhỏ Lục Tinh Phàn lật đật lật đật chạy về nhà ôm lấy đùi của bố mình giọng lanh lảnh nói:

"Bố ơi! Lục Tinh Phàn viết thế nào!!!"

Lục Hạo cảm thấy vui mừng, nhìn xem, con trai anh hiếu học cầu tiến chưa này! !

Ôm cậu nhóc béo lên cân đo một chút, cố giấu đi việc muốn chau mày lại, thực ra Lục Hạo muốn nói, con trai à, nếu như con khôi phục lại vóc dáng ban đầu kia bạn gái con cũng sẽ không có tâm tư để quản xem con tên là gì rồi, cứ coi như con không có tên cô bé cũng sẽ không bận tâm đâu, cho nên nói, đàn ông ấy à, vóc dáng cũng rất quan trọng!

Nhưng, loại sự việc đàn ông có thể không có mặt đẹp nhất định có cơ bắp này Lục Hạo không nhẫn tâm đả kích bảo bối nhà anh, chỉ có thể ôm con trai vào thư phòng, để cậu nhóc ngồi trên đùi anh, từng nét từng nét viết ra ba chữ Lục Tinh Phàn.

Lúc mới đầu, cậu bạn nhỏ vẫn luôn lạc quan vui tươi vẫn còn có tinh thần ngút trời, bàn tay nhỏ mũm mĩm thịt cầm chiếc bút máy viết chữ, chiếc miệng đỏ mọng mím chặt lại, vẽ được đúng chữ lục ở trong ô vuông.

Loại ô kẻ chữ điền khi còn nhỏ luyện chữ ai cũng đều dùng qua, Lục Hạo cười nhìn con trai đang đấu tranh với ô vuông chữ điền, làm sao để không bị chờm ra ngoài.

Sau đó, cậu bạn nhỏ vẫn luôn lạc quan vui tươi nóng giận rồi, bực mình ấn mạnh lực bút hung dữ miết xuống ô chữ điền, tờ giấy bị vạch rách ra.

Cậu nhóc xoay cổ lại nhìn bố, Lục Hạo đẩy đẩy gọng kính, bàn tay lớn nắm lấy bàn tay nhỏ cả con trai, thuận nét vẽ, hướng dẫn Hạo Tử mô phỏng một lượt ba chữ Lục Tinh Phàn.

Trong quá trình này, trong lòng cậu bạn nhỏ Hạo Tử cảm thấy, vì sao lại nhiều ngang ngang nhiều sổ sổ như vậy? Tên của Tiểu Mễ cũng như thế này sao?

Liền hỏi luôn điều này một chút, Lục Hạo thuật tay lại cầm tay của con trai viết ra hai chữ Tiểu Mễ.

Hai giây sau, cậu con trai vẫn luôn phóng khoáng của anh lại gào to lên nói:

"Á á á vì sao tên của Tiểu Mễ lại ít ngang ngang sổ sổ như vậy! ! !"

Trẻ con là như vậy, vẫn chưa có tính toán về tiền bạc và danh lợi, trước mắt, chỉ tính toán nhưng loại sự việc nông cạn kiểu như tên người khác dễ viết hơn tên của mình.

Lục Hạo chống trán, con trai gần đây có phải là con bị mẹ con đưa đến nhà Quản tiểu nhị quá nhiều không mà sao miệng nói ra toàn là giọng điệu bất nam bất nữ vậy.

Quản Tử lúc này đang ôm bà xã nhà mình thế này thế nọ thế kia, anh ta gần đây rất ngoan cho nên được bà xã cho ở bên trên một lần, dù sao cũng phải biểu hiện tốt có phải không! ! Đột nhiên liền cảm thấy hoa… cúc chặt lại giống như ở nơi xa đắc tội với người nào đó muốn tìm đến anh ta báo thù, chỉ đành rúc vào trong lòng Liên Dịch cầu xin an ủi cầu xin vỗ về cầu xin quấy… rối.

Đương nhiên, Lục Hạo cảm thấy, Quản tiểu nhị cần anh đến đánh một trận.

Nhưng cậu bạn nhỏ Hạo Tử buồn bực, bàn tay nhỏ nắm thành một nắm đấm thịt tròn béo chống lên chiếc cằm béo mũm của mình ngẩng đầu lên hỏi Lục Hạo:

"Bố ơi, ô vuông không chứa hết nổi có thể viết ra bên ngoài không?"

Lục Hạo bị câu hỏi đáng yêu của con trai đáng yêu nhà mình chọc cười,

"Bạn gái con sẽ cười con."

Như thế này, cậu bạn nhỏ Hạo Tử thân là nam tử hán chỉ đành tiếp tục chiến đấu với ba chữ Lục Tinh Phàn, cậu còn dự định viết tên của mình ra thật đẹp để cầm đến cho Tiểu Mễ xem để được lời khen ngợi của cô bé nữa!

Lục Hạo nhịn cười đặt con trai xuống, để cậu bé tự ngồi trước bàn luyện viết, anh lui ra ngoài đóng cửa thư phòng lại, một tay ôm lấy bà xã đang gấp quần áo, lúc này mới dám cười thành tiếng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!