Chương 36: Đưa em về nhà

Bởi vì hôm trước Lục Hạo đã tháo gỡ toàn bộ hệ thống bảo an của viện nghiên cứu hơn nữa vì nguyên nhân phẫn nộ, còn gỡ rất vụn vặt, hoàn toàn không thể khôi phục nguyên trạng, thậm chí là sao lưu máy tính đều không thể sửa được, cho nên, hôm nay anh phải rút thời gian rảnh đi chủ trì công việc xây dựng lại một chút.

Nếu để Lục Hạo quyết định, thì bây giờ anh chẳng hề muốn đi đâu cả, anh chỉ muốn ở bên cạnh người phụ nữ và con trai của anh, nhưng mà, thân làm một người đàn ông cần phải kiếm tiền nuôi gia đình, Lục Hạo vẫn phải đi, thuận tiện để anh đem chiếc xe bị phá hỏng kia đi sửa.

Nhân viên nghiên cứu của cả viện nghiên cứu bao gồm cả số lượng không ít nhân viên bảo vệ hôm qua đều có may mắn tận mắt chứng kiến tuyệt kĩ đầy màu sắc của Lục Hạo, bỗng chốc được mở rộng tầm mắt vạn phần bội phục, nhưng lại cảm thấy Lục Hạo xuất thân quá lớn không dễ rây vào, liền chỉ có thể lịch sự mỉm cười coi như chào hỏi.

Lục Hạo đi vào trong, mặc áo khoác trắng dài lên, ngẩng đầu nhìn nhìn máy giám sát và tia hồng ngoại đã đi tong rồi, rất vui vẻ nhếch miệng lên, sau đó nhanh chóng khôi phục lại bình thường, đi vào trong.

Cấp trên đã có người đến phụ trách sự việc này, viết báo cáo an ủi mọi người gì đó, luôn luôn có người có thể sắp xếp ổn ổn thỏa thỏa, Lục Hạo thấy rất hài lòng, trong lòng nghĩ chuyện tính toán thù cũ với tên phản đồ Tông Chính Hạo Thần này cứ coi như đến đây là được rồi.

Lục Hạo chỉ huy một chút, thuận tiện làm tăng cấp cho hệ thống bảo vệ cao cấp, đợi đến sau khi có người đem chìa khóa xe của anh đến, Lục Hạo gật đầu với chủ nhiệm nói:

"Tôi phải đi trước đây, mấy ngày này xin nghỉ phép."

Chủ nghiệm đâu có dám không đồng ý gì, liêp tiếp gật đầu, nói thẳng:

"Đi nhé đi nhé không vội không vội."

Lục Hạo đi đến chỗ dừng xe, nhìn thấy chiếc xe bị hỏng lốp của mình đã hoàn hảo, hơn nữa đã được rửa sạch, lên xe, lái nhanh như bay.

Lương Ngữ Hinh đang ở nhà tắm cho Hạo Tử, cậu nhóc còn rất hình tượng ra hiệu nói với mẹ:

"Mẹ ơi mẹ ơi, bố nói Hạo Tử sau này cũng sẽ có con chim lớn, lúc bố tắm cho Hạo Tử biết làm con voi rất lớn rất đẹp, con chim của bố cũng rất lớn đó! Mẹ ơi mẹ có biết không? Mẹ ơi mẹ đã nhìn thấy qua chưa?"

Câu hỏi ngây thơ như thế này, khiến cho Lương Ngữ Hinh đỏ hồng hết cả mặt, con trai à, con trai bảo bối của mẹ à, con có thể nào không cần cứ luôn nhắc đến con chim lớn của bố con trước mặt mẹ như thế này không?

Trên thế giới này còn ai có thể biết rõ ràng về con chim lớn của anh ấy có lớn hay không hơn mẹ con chứ? ! !

Cậu bạn nhỏ Hạo Tử không hài lòng việc đáp qua loa lấy lệ của mẹ, vẫn kiên trì:

"Mẹ ơi, làm voi đi! !"

Rốt cuộc cái gì là voi? ! ! Lương Ngữ Hinh cảm thấy, sau này cứ bảo Lục Hạo tắm cho con trai là được rồi.

Đúng lúc này, nói Tào Tháo Tào Tháo đến ngay.

"Để anh để anh, Tiểu Ngữ nhìn là được rồi, bố làm con voi cho con!" Lục Hạo cười chen vào trong căn phòng nhỏ xíu, xắn tay áo lên.

Hạo Tử liền rất vui vẻ ưỡn cao chiếc bụng lên, đem một chiếc chân nhỏ nhấc lên, lộ ra chú chim nhỏ mềm mềm của cậu.

Lương Ngữ Hinh lén lén nhìn mặt của Lục Hạo, người hôm qua nghiêm túc như vậy đã đi đâu rồi? Nói đến hôm qua, cô lại hơi hơi đỏ mặt, thật sự là… rất lâu rồi chưa nhõng nhẽo, không nhớ được là mình từng rúc vào trong lòng của anh ấy giống như vậy khi nào nữa, nghĩ ngẫm thấy thật là ngại ngùng.

Lục Hạo sâu xa nhìn người phụ nữ này, trên tay dùng xà phòng làm ra một đám bọt lớn phân ra một phần nhỏ điểm lên đỉnh mũi của cô, lại đem chỗ bọt lớn còn lại xoa lên chú chim nhỏ của con trai, thế là, chú chim nhỏ biến thành voi, thật sự là rất giống.

Hạo Tử cười he he đứng không vững, dựa vào trong lòng bố đem nước bẩn đều ấn hết lên chiếc áo sơ mi nhìn có vẻ không hề rẻ tiền của Lục Hạo, Lương Ngữ Hinh cảm thấy trường hợp kiểu này thật sự là quá… đó là cái gì nhỉ, nhanh chóng đứng lên đi ra ngoài.

Sau đó, nghe thấy Lục Hạo rất đắc ý nói với con trai:

"Nhìn xem, mẹ xấu hổ rồi! !"

Tắm rửa cho con trai xong ra ngoài, Lục Hạo nhận được điện được của tên quỷ đáng ghét nào đó, ý nghĩa đại thể chính là bà xã cậu ta đã mang thai gì đó rồi, Lục Hạo chưa nghe xong thì đã dập máy, trong lòng không thoải mái lắm, tuy con trai anh đã ra đời từ lâu rồi anh chẳng hề đố kị chút nào, nhưng mà Trời biết được đến khi nào cô gái nhà anh mới có thể khôi phục lại bình thường được, việc kiểu này thật sự vẫn luôn canh cánh trong lòng!

Nhưng mà, Lục Hạo cảm thấy, loại sự việc này, không gấp được, anh có thể đợi, cứ coi như mãi mãi chờ đợi tiếp thì cũng chẳng có vấn đề gì cả.

Hạo Tử giống như cục nam châm nhỏ hút vào bố, Lục Hạo bị con trai đùa cho cười, ôm lên xoay vòng tròn ở trong phòng khách, chầm chậm lấn đến bếp, cõng con trai lên lưng, bản thân mình lại ưỡn ngực lên dính lên lưng của người phụ nữ, ba người giống như là một cục nam châm, Lục Hạo nói:

"Tiểu Ngữ, vừa rồi quỷ đáng ghét gọi điện đến nói người phụ nữ của cậu ta có mang rồi."

Lương Ngữ Hinh vừa nghe thấy liền cười, thật lòng vui mừng cho gia đình Quản Tử, cô cũng từng nghe thấy cặp vợ chồng nhỏ đó vẫn luôn nói đến chuyện muốn sinh con, còn nữa, Lục Hạo anh lại làm nũng rồi, ở trước mặt con trai có phải là nên kiềm chế một chút không?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!