Chương 84: (Vô Đề)

Đích nữ nhà họ Trần 4

"Mày đang làm gì đấy?"

Trong căn phòng yên tĩnh không tiếng động giọng nam vang lên không khác gì tiếng sét giữa trời quang, phá vỡ sự yên bình giả tạo. Trịnh Cao Thu dùng một tay bóp cổ Phong Ly, sự nho nhã trên mặt ông đã biến mất không còn gì mà thay vào đó là khuôn mặt dữ tợn của ác quỷ.

Hàm răng của ông biến thành nhọn hoắt vô cùng sắc bén, bên khóe môi như có sát khí biến thành thực thể đang trào ra, trong mắt là màu đỏ sậm chói mắt hơn cả màu máu.

Ngôn Hành Yến búng tay, một con hạc giấy đậu trên công tắc đèn mổ một cái lên chiếc đèn ngủ màu trắng trong phòng, ánh sáng lập tức chiếu rọi tất cả nguy hiểm ẩn giấu trong phòng.

Trong mắt y là vẻ tỉnh táo cùng cảnh giác không hề có chút buồn ngủ nào, Lệ Nam nằm bên cạnh y cũng chậm rãi ngồi dậy yên lặng, lạnh nhạt nhìn mọi việc đang xảy ra.

Trịnh Cao Thu túm rất chặt, Phong Ly nhe răng nanh trong cổ nó phát ra tiếng gầm gừ uy hiếp, toàn thân nó bốc lên khói đen nồng nặc như được bao phủ bởi một quả cầu màu đen, từng sợi khói đen quấn chặt lấy cánh tay Trịnh Cao Thu nhanh chóng len lỏi nhưng ông không hề sợ hãi mà duỗi thẳng cánh tay để mặc cho đám quỷ khí không đâu vào đâu này bao chặt lấy nửa người.

Vô số sợi quỷ khí vặn vẹo như những con rắn mảnh dài tựa hồ khiến Ngôn Hành Yến nhớ lại hồi ức không mấy tốt đẹp nào đó, "Ừm…" y cau chặt mày không nhịn được che con mắt quỷ vốn không thuộc về mình, tuy rằng miệng vết thương hơn mười năm trước đã khép lại nhưng trong khoảnh khắc nhìn thấy Trần thị ảo giác thần kinh của y vẫn đau nhói.

Lệ Nam nhìn y, khẽ nghiêng người bày ra tư thế bảo vệ, Ngôn Hành Yến nhận ra ý đồ của hắn lập tức cắn răng kéo Lệ Nam về phía sau, mở to hai mắt.

"Trần thị, đều là lệ quỷ, tôi và cô đều hiểu rõ luật của Địa Phủ hơn ai hết." Trịnh Cao Thu lạnh lùng nói: "Hành động của cô đã vượt khỏi phạm vi báo thù, trái với lẽ trời, cô sẽ không thành công, cũng sẽ không có kết quả tốt."

"Ha ha ha ha…" Phong Ly cười liều lĩnh, hoặc nên nói là đích nữ nhà họ Trần đang bám lên người nó cười, tiếng cười của ả dần trở nên thô và khàn, hiển hiện ra giọng nói khó nghe ban đầu: "Còn gì tệ hơn con của ả tiện tỳ kia sống vui sống khỏe ở chốn này còn ta thì gần như đã tan thành mấy khói…"

Hai mắt Phong Ly đã hoàn toàn biến thành màu đen đặc như bị một loại virus nào đó xâm chiếm, Trần thị dùng đôi mắt này nhìn chằm chằm vào Ngôn Hành Yến, "Nhãi ranh vô tri, mày đúng là ngông cuồng tự đại cho rằng có một con lệ quỷ chưa mọc đủ lông bảo vệ thì tao không có cách nào xử lý mày sao?"

"À." Ngôn Hành Yến nhếch khóe miệng, khinh miệt nói: "Vậy bà muốn tôi làm gì bây giờ? Nếu không phải cái vòng này được tích tụ từ âm khí chặn lại linh khí của Phong Ly, chỉ dựa vào năng lực hiện giờ của bà sợ là chiếm xác cũng không nổi."

"Gừ gừ gừ gừ…" Trần thị hét lên, Lệ Nam mất một lúc mới phân biệt được đây là ả đang cười, ả từng là con gái của một đại học sĩ, tài hoa trác tuyệt lại có vẻ ngoài đoan trang diễm lệ, trăm năm trôi qua thù hận đã khiến mọi thứ của ả trở nên vặn vẹo, lúc này đích nữ nhà họ Trần chẳng khác gì một người đàn bà mục ruỗng lăn lộn trong bùn lầy, ả cười chẳng khác gì một bà đồng.

Lực trên tay Trịnh Cao Thu lại mạnh hơn nhưng giọng của Trần thị không bị ảnh hưởng, ông mơ hồ nhận ra gì đó, quỷ khí quanh người càng thêm đậm đà, vô cùng cảnh giác.

"… Mày tự đại như vậy, thế thì dùng cả đời cô độc để hoàn trả đi!!" Tiếng hét chói tai còn chưa biến mất, cỏ thể của Phong Ly với vẻ mặt hung ác bỗng nhiên mềm oặt, tứ chi mềm nhũn rũ xuống, mắt nhắm nghiền mất ý thức.

Trịnh Cao Thu lập tức ngẩng đầu ánh mắt nhanh chóng quan sát mọi dấu vết khả nghi trong phòng, "Cẩn thận, ả ta thoát khỏi xác con chồn này rồi. Ả nhất định đang ở quanh đây… Nhưng kỳ lạ, tôi không cảm nhận được sự tồn tại của ả."

"Bị điên, nói mấy câu ác độc rồi chuồn luôn." Ngôn Hành Yến đón lấy Phong Ly đã hôn mê rồi ném nó vào lòng Lệ Nam, y ra vẻ khinh thường nhưng thực tế vẫn nắm chặt sáo kiếm trong tay, trong chăn cũng được phủ đầy lá đào. Cơ trên người Ngôn Hành Yến căng cứng để lộ trạng thái căng thẳng.

Theo đạo lý Trịnh Cao Thu là ma mới, có Địa Phủ ô dù thì kiểu gì năng lực cũng phải mạnh hơn đích nữ nhà họ Trần giờ chẳng khác gì ngọn đèn lay lắt sắp tắt đến nơi, tuy nhiên ả ta lại có thể biến mất ngay trước mắt ông, quỷ có thể lừa gạt ánh mắt của con người là điều bình thường nhưng có thể qua mặt cả Trịnh Cao Thu thì quá là quái dị.

Họ sẽ không vì mấy tháng bình yên mà bỏ qua dự cảm của Trịnh Cao Thu, sau khi nhận ra Phong Ly có vấn đề mọi người bàn bạc kế hoạch đêm nay sẽ nhân cô hội ép đích nữ nhà họ Trần hiện thân, cũng đã báo hành tung của ả ta cho Hắc Vô Thường bắt ba ba trong rọ.

Lệ Nam cảnh giác cầm một lá bùa dưới gối đầu dán lên gáy Phong Ly phòng hờ Trần thị thừa lúc họ không chú ý lại bám lên người nó.

"… Ve sầu thoát xác." Ngôn Hành Yến móc ra một là bùa khác từ trong lòng, phía trên là những nét bút chỉ có thiên tài mới hiểu được, y đè lá bùa lên trên lá bùa Lệ Nam vừa dán, có vẻ muốn phong ấn Phong Ly hoàn toàn.

Trịnh Cao Thu mở cửa sổ ngửi mùi hương trong không khí, vẻ mặt ông nghiêm trọng, "Cô ta vẫn chưa rời khỏi đây, sức mạnh hiện giờ của cô ta không đủ để bám lên bất cứ vật sống nào nữa, đây là cơ hội duy nhất để tiếp cận hai đứa."

"Em vẫn khá để ý câu nói kia của cô ta." Lệ Nam vẫn im lặng từ đầu đến giờ cuối cùng cũng lên tiếng: "Cái gì là dùng cả đời cô độc để trả nợ? Không phải bình thường mấy câu ác độc đều là dùng mạng để trả à?"

"Cô ta muốn giết cậu?" Những lời này Ngôn Hành Yến cơ hồ là thốt ra, nói xong y cũng không nghĩ nhiều đã vội vàng nghiêng người tóm lấy hai cánh tay của Lệ Nam, bọn họ đã chuẩn bị chu toàn nhưng trong chớp mắt này Ngôn Hành Yến lại thấy khẩn trương.

Y nghĩ tới một vạn cách Trần thị sẽ dùng để đối phó mình lại không nghĩ làm thế nào để bảo vệ Lệ Nam chu toàn nếu ả thật sự phát rồ quên hết mọi thứ tấn công một người vô tội bình thường.

Lúc này đây Lệ Nam không giả vờ ngớ ngẩn nghe không hiểu nữa, hắn nghiêm túc đáp lại y: "Không phải, giết tôi rồi sau này cậu vẫn có thể thích người khác không tính là cả đời cô độc được, cô ta muốn làm gì? Cô ta biến mất thế nào? Đúng là hết đường xoay xở…"

Ngôn Hành Yến híp mắt, y nhìn vẻ mặt của Lệ Nam bằng biểu cảm không thể tin nổi, trái tim trong lồng ngực dần đập như điên.

Hắn mới vừa nói cái gì?

Hắn biết?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!