Chương 23: (Vô Đề)

Quỷ khoa cử 2

Lệ Nam không vui rồi đấy, hắn trừng mắt nhìn con quỷ đang treo trên trần nhà không ngừng kêu gào, nhỏ giọng trách mắng: "Đến cùng ai mới là quỷ?"

Nói xong hắn lại nghiêng đầu hỏi Ngôn Hành Yến, "Vì sao nó có thể nhảy cao như vậy?"

"Tính chất của quỷ đặc biệt, không thì cậu nghĩ sao chúng nó thể nằm trên đầu người khác, thỉnh thoảng rơi mất đầu để hù dọa người ta? Đều là truyền nhân của võ lâm có thiên phú dị bẩm chắc?"

Quỷ trường thi rống lên nửa ngày rồi bỗng ý thức được nó mới là quỷ, lại gào xuống với bên dưới: "Các ngươi là người phương nào? Vì sao có thể thấy được tiểu sinh! Cũng là quỷ à?"

"Tụi này là cha mi đó." Ngôn Hành Yến chiếm tiện nghi của con quỷ đến là đương nhiên, sau đó y lại thì thầm bên tai Lệ Nam: "Thấy nó vô hại chưa, cũng không bài xích dây đỏ của cậu, lại cũng không nhìn thấy khí thế sát phạt trên người tôi, nó chỉ là một con quỷ ngốc thích khoe khoang học thức thôi, thấy người khác giải đề sai thì vui vẻ, cảm thấy ai cũng không giỏi bằng nó."

Ngôn Hành Yến nói xong lại chờ mãi không thấy Lệ Nam trả lời, y rất không hài lòng về việc mình bị bơ nên dùng đầu ngón tay chọt chọt má Lệ Nam, nhíu mày gọi tên của hắn: "Lệ Nam!"

"Chờ chút!" Lệ Nam đẩy ngón tay quấy rối của Ngôn Hành Yến sang một bên, hắn nghiêng người về phía trước nghiêm túc xem đề bài vừa bị con quỷ trường thi nói mình làm sai, hắn đọc lại bài văn một lần rồi dẫn vào ngữ cảnh phân tích, lại lật xuống cuối sách bài tập để xem đáp án, "Tôi không làm sai đề này."

Ngôn Hành Yến: "…"

Y đang muốn nói đúng thì đúng thôi thì quỷ khoa cử đã hung hăng vọt đến bên cạnh bàn của Lệ Nam, "Ngươi sai rồi! Đạo, hiển nhiên đã vậy. Lão Tử nói Đạo sinh một…"

"Mi có thể liên hệ đến đoạn trước và đoạn sau được không, ý ở đây là…" Lệ Nam dùng bút gạch chân những câu có liên quan, quỷ khoa cử chắp hai tay duỗi cổ ra trợn mắt nhìn, "Bậy ba, vạn sự vạn vật đều do Đạo sinh ra, sao có thể mang ý kinh qua được, hầy, ngươi đúng là ngu đần hồ đồ."

Lệ Nam: "…"

Mắt thấy Lệ Nam rơi vào trầm mặc, không đả thông tư tưởng chắc sẽ tự chết chìm trong đó Ngôn Hành Yến nhanh chóng nhận vơ mở miệng nói lung tung thực hiện nghĩa vụ làm cha hờ của mình, y lườm con quỷ trường thi tỏ vẻ cảnh cáo sau đó lại vỗ vai nịnh hót con trai cưng Lệ Nam: "Đừng tính toán với đứa ngu, nếu nó có thể phản bác lại thì đã trúng cử lâu rồi, việc gì phải oán khí quấn thân biến thành quỷ như vậy…"

Lời còn chưa dứt trên bàn học của Lệ Nam bỗng phát ra tiếng vang trầm đục, Ngôn Hành Yến bỗng dưng bị rung khiến y cắn phải lưỡi đau đến nhe răng trợn mắt, mà theo đó tiếng kêu thảm thiết của con quỷ trường thi cũng vang lên, "Á á á, tay của ta, tay của ta –"

Học sinh đi lại xung quanh hoặc tốp năm tốp ba tụ lại buôn chuyện nghe tiếng nhao nhao nhìn sang, chỉ thấy trên bàn học của Lệ Nam đang cắm một cây bút, ngòi bút cắm ngập vào mặt bàn, mà kẻ tạo ra hết thảy lúc này đang nắm chặt tay, vẻ mặt hung tợn như sắp ăn thịt người.

"Lệ Nam?" Bạn cùng lớp cách đó gần nhất không sợ chết lại gần dò hỏi, "Sức lớn thế… Sao lại, ai chọc giận mày à?"

"Không sao." Lệ Nam bỗng dưng thay đổi sắc mặt, hắn mỉm cười ngẩng đầu vẻ mặt thả lỏng tự nhiên, "Sắp phải thi tốt nghiệp nên tính tình hơi nóng nảy, hiện tại đã tốt hơn nhiều."

"À, có cần tao giới thiệu cho mày mấy game xả stress không? Mày phá hoại của công như vậy cẩn thận bị chủ nhiệm mắng đó."

"Thật sự không sao."

Lệ Nam còn đang tán phét với bạn cùng lớp, bên kia Ngôn Hành Yến lại thấy rất rõ cây bút đã xuyên qua mu bàn tay của con quỷ khoa cử, ghim chặt nó lên bàn học.

Không được nói học bá làm sai bài – Ngôn Hành Yến khắc sâu câu này ở trong lòng, nhìn xem Lệ Nam ngay cả câu chửi tục còn chưa nói bao giờ mà nay đã tức thành cái dạng gì.

Nhưng trên thực tế Lệ Nam bỗng nhiên tức giận còn một nguyên nhân khác, hắn qua loa với mấy bạn học hóng chuyện rồi quay người tựa lên lưng ghế, khoanh tay trước ngực, trên mặt lộ vẻ không ngại mà thẩm vấn con quỷ trường thi, "Đừng gào lên nữa, mày nói thật cho tao, mày đã đổi đáp án của bao nhiêu người rồi? Đổi trong tình huống nào, kiểm tra hàng tháng, kiểm tra cuối kỳ, thi đại học năm ngoái, mày có vào quấy rối những kì thi khác trong xã hội không?"

Ngôn Hành Yến vừa nghe liền hiểu Lệ Nam thật sự giận chuyện gì, nhưng lưỡi y vẫn đau chết đi sống lại nên chỉ đành che miệng nói không ra lời, mà con quỷ trường thi ngu đến mức là người ta điên tiết dù đã bị ghim tay nhưng đầu óc vẫn rất linh hoạt, nó rầu rĩ nói: "Cái gì gọi là quấy rối? Tiểu sinh có lòng tốt chữa lại lỗi sai cho ngươi, ngươi đã không biết hối cải thì thôi lại còn lấy oán trả ơn…"

Cổ văn không ra cổ văn, hiện đại không ra hiện đại, lại còn nói vừa chậm vừa chua xót, nội dung khiến Lệ Nam nghe xong mà cánh tay nổi hai sợi gân xanh, Ngôn Hành Yến lập tức thuần thục móc ra một… cây bút khác đưa tới bên tay hắn, "XXX nó."

Quỷ khoa cử lập tức phát ra tiếng khóc thảm thiết, nếu không phải nó là một con quỷ thì chắc đã tiểu trong quần rồi, nó run rẩy kêu lên: "Chưa từng, chưa từng ạ! Tiểu sinh sợ nhất nơi thi cử làm sao dám tới gần chứ, sao có thể đi vào chỉ đạo người khác!"

Còn dám nói chỉ đạo, đúng là chết cũng không hối cải… Lệ Nam hết cách mím môi nhưng nếu con quỷ chỉ thay đổi đáp án của người khác trong bài tập hàng ngày thì hắn cũng lười không thèm chấp, "Đi sửa lại đáp án mày đã đổi đi, hôm nay bỏ qua cho mày, về sau có thể lượn lờ nhưng không được phép đổi đáp án của người khác."

Quỷ trường thi vội vàng gật đầu lia lịa, sau khi Lệ Nam rút bút ra nó xoa xoa lòng bàn tay đau đớn, lại lành sẹo quên đau mà đổ thừa không chịu đi, ưỡn mặt ra hỏi: "Vì sao tiểu sinh không đổi được đáp án của ngươi?"

Cây bút xoay tròn qua lại giữa năm ngón tay khớp xương rõ ràng của Lệ Nam, hắn cười không đáp chỉ nâng tay trái lên, ngón trỏ chỉ ra ngoài bắt con quỷ nhanh đi làm nhiệm vụ của nó, quỷ khoa cử thấy Lệ Nam không muốn trả lời đành nhảy ra ngoài một thước, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định quay đầu lại, nói: "Nhưng cái giải thích về "Đạo" của ngươi thực sự sai rồi…"

Lệ Nam chợt đứng lên đâm bút vào bụng dưới của con quỷ khoa cử sau đó xốc nó lên vai như xốc một cái bao tải, hắn chạy mấy bước đến bên cửa sổ rồi lẳng con quỷ ra ngoài.

Bạn cùng lớp ngồi bên cửa sổ trợn mắt há mồm nhìn động tác không thể nào giải thích nổi của Lệ Nam, do dự một lát hỏi: "Lệ Nam, ông thật sự không sao hả?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!