Edit + Beta: Rubybaozi
Nghe nói hoàng thượng muốn triệu kiến thần tiên sống, hoàng thân quốc thích đến không ít, Thái tử liền ngồi ở trong đó.
Rõ ràng đều là đang ngồi, mà Thái tử lại đặc biệt dễ thấy.
Thái tử què này trên người tập hợp hết thảy nên có đặc thù của vai nam chính tiểu thuyết ngôn tình, mày kiếm mắt sao, khí khái anh hùng hừng hực, khóe miệng hơi câu lên hiển lộ ra hắn khinh bỉ, cả người lưu manh, lại có một loại mị lực đặc biệt.
Rõ ràng hai người bằng tuổi, đều là tuổi tác mười tám tuổi, mà Thái tử vừa nhìn cũng biết là vai nam chính, không giống Giang Tiểu Mãn trắng trắng mềm mềm, vừa nhìn chính là bánh bao mới ra lồng hấp.
Vừa nghĩ tới Thái tử có thể là người tương lai xử tử hắn, Giang Tiểu Mãn theo bản năng lui một bước. Thái tử thấy Giang Tiểu Mãn lui, khóe miệng càng ngày càng giương lên.
Giang Tiểu Mãn ý thức trở lại, vội vàng khống chế biểu tình, một mặt bình tĩnh mà bộ dáng tiến lên một bước. Mà Thái tử vẫn là một tiếng cười nhạo, nói rõ đã không để hắn vào trong mắt.
May mà lúc này hoàng thượng tới.
"Hoàng thượng giá lâm --"
Giọng thái giám sắc bén vang lên, mọi người vội quỳ hành lễ. Giang Tiểu Mãn nhưng là lưng thẳng tắp, chuẩn bị biểu hiện ra tiên nhân kiêu ngạo, nói không hành lễ chính là không hành lễ.
Nhưng mà người kia tướng mạo rất hiền hòa, đại thúc dáng vẻ tuổi trung niên Hoàng Đế lại không cho Giang Tiểu Mãn cơ hội để phát huy.
Hoàng Đế vừa nhìn thấy Giang Tiểu Mãn, lập tức thân thiết dắt tay Giang Tiểu Mãn, vui cười hớn hở mà sai người cho ngồi, căn bản không có ý định cho Giang Tiểu Mãn hành lễ.
Đó cũng không phải tình cảnh chính thức gì, ở đây tất cả đều là hoàng thân quốc thích, bởi vậy người một nhà gặp nhau, chỗ ngồi tương đối tùy ý.
Giang Tiểu Mãn ngồi ở bên cạnh hoàng thượng, một bên cạnh còn có hoàng hậu cùng các phi tử, phía dưới còn lại là hoàng tộc.
Còn Thái tử nguyên bản ngồi ở phía dưới, hoàng thượng vừa đến liền để Thái tử ngồi vào bên cạnh Giang Tiểu Mãn.
Thái tử dựa vào một chút gần, Giang Tiểu Mãn không khỏi căng thẳng thân thể, ngồi nghiêm chỉnh mà ôm con mèo nhỏ ngồi ở đó mềm nhũn trên ghế.
Hiện tại cảnh tượng này là bản gốc trong đó không có.
Trong tiểu thuyết, vai nữ chính không hề báo động trước mà giết thẳng vào hoàng cung, mọi người không ứng phó kịp, lập tức tiên nhân giả liền vào cung, mọi người bị làm cho đầu óc mơ hồ.
Bởi vậy vai nữ chính lần thứ nhất ở trước mặt mọi người ra trận, chính là lần đầu tiên nàng và tiên nhân giả tỷ thí.
Khi đó hoàng thượng biết được trong đó có một người là hàng nhái, long nhan giận dữ; phi tần khác nhưng là đến xem kịch vui, nhưng các nàng vừa thấy nữ chủ lớn lên xinh đẹp, mỹ nhân cùng bản năng lập tức làm cho các nàng thấy nữ chủ thế nào cũng không vừa mắt.
Mà nữ chủ bị thiết định thành tính cách cô gái được chiều chuộng thô bạo, tác giả liền viết chính là lưu sảng văn làm mất mặt, bởi vậy đến một nữ chủ làm mất mặt từng người, đem tiên nhân giả cùng phi tần các loại đè xuống đất ma sát.
Bầu không khí phi thường nóng nảy.
Nhưng bây giờ bầu không khí phi thường hài hòa.
Không có tiên nhân thật giả, không có nữ chủ đẹp đến phụ nữ lục cung vô nhan sắc, chỉ có một người Giang Tiểu Mãn.
Hoàng Đế nhìn thấy thật vất vả trông mong thần tiên sống, độ hảo cảm up. ⇑
Giang Tiểu Mãn vốn là lớn lên yêu thích nhu nhược, nhóm phi tần nhìn thấy nhuyễn manh thần tiên sống, độ hảo cảm up. ⇑
Duy nhất không vui vẻ chỉ có Thái tử, Thái tử vốn nên vào lúc này nhìn thấy vợ tương lai của hắn, hiện tại lão bà không biết đi nơi nào.
Giang Tiểu Mãn len lén liếc mắt nhìn Thái tử, Thái tử đang tự tiếu phi tiếu nhìn hắn, hai người nhìn nhau, Thái tử còn hướng hắn nhíu nhíu mày.
Giang Tiểu Mãn:...
Đứa nhỏ này, không có vợ, đầu óc đều nhịn gần chết.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!