"Chào ngài, đây là bó hoa ngài đã đặt."
Trước cánh cửa màu đen, người quản lý tòa nhà ôm bó hoa, đưa cho thanh niên đang ngồi trên xe lăn.
Sau khi đóng cửa lại, Ninh Kỵ dùng một tay đẩy cho xe lăn. Cậu đặt bó hoa lên đùi, 'vút' một cái tới trước cửa phòng ngủ của Yến Tùy rồi gõ cửa.
Trong phòng ngủ yên ắng, hiếm hoi lắm Yến Tùy mới không dậy sớm. Hắn úp mặt xuống gối ngủ mê mệt. Nghe thấy tiếng gõ cửa vang lên, hắn ấn ấn cái đầu vẫn còn choáng váng, khó khăn lắm mới gượng dậy ra mở cửa.
Yến Tùy xỏ dép lê, thân trên không mặc áo, mang cái quầng mắt đen sì ra mở cửa. Một bó hoa bách hợp trắng tinh thơm ngát nở rộ ngay trước mặt hắn.
Người đối diện ngồi trên xe lăn, cầm bó hoa, lạnh lùng nói với hắn: "Cho anh đấy."
Yến Tùy: "..."
Quầng thâm dưới mắt hắn là vì ai đó cả đêm lăn qua lộn lại không ngủ nổi. Hắn tra tài liệu từ một giờ sáng tới ba giờ rưỡi sáng, cố gắng chấp nhận sự thật rằng suốt hơn hai mươi năm qua bản thân lại thích con trai.
Rồi từ ba rưỡi thức đến năm rưỡi, hắn cố gắng tiêu hóa chuyện bản thân 'có vẻ' có tình cảm vượt mức bình thường với Ninh Kỵ.
Kết quả, sáng sớm hôm sau, người kia dùng một cước đá thẳng hắn vào tủ, hoàn toàn xác thực cái gọi là 'cảm xúc đặc biệt' với người kia.
Yến Tùy giật giật mí mắt, trong đầu vang lên nhạc nền chiến thắng vui nhộn của trò chơi. Thiên sứ nhỏ nhắn thổi kèn tung hoa. Sau tiếng 'bíp bíp', phần thưởng lấp lánh hiện lên trên ngai vàng qua cửa____
Thì ra hắn không phải muốn làm bạn thân top đầu bên cạnh Ninh Kỵ mà là muốn làm người yêu của Ninh Kỵ.
Yến Tùy – người vừa bị đá bay vào tủ – vịn cửa, nhận lấy bó hoa Ninh Kỵ đưa qua.
Ninh Kỵ nói một cách ngầu lòi: "Hoa bị cong thì nói với tôi, tôi sẽ mua bó khác cho anh."
"Không cần phải đập vào đầu nó đâu."
Yến Tùy: "..."
Đây đúng là đá hắn vào tủ còn chưa đủ, còn tiện tay khóa tủ lại luôn.
Sau khi tặng hoa xong, Ninh Kỵ 'vút' một cái đẩy xe lăn rời đi, mặt mày còn phơi phới vui vẻ.
Yến Tùy vịn khung cửa, vừa nhìn bóng lưng Ninh Kỵ vừa bất lực lẩm bẩm: "Thật là chịu hết nổi..."
Chẳng trách tối qua hắn thấy có nhiều gay lại thích thầm trai thẳng.
Không biết nặng nhẹ gì cả.
Có tên đàn ông thẳng tưng nào lại tặng hoa cho anh em tốt của mình vào sáng sớm không.
Yến Tùy cúi đầu, ngửi mùi hoa bách hợp trong lòng. Cánh hoa bung nở trắng muốt, hương thơm đậm đến mức như hóa thành chất lỏng khiến người ta choáng váng nhẹ.
Hắn siết tay lại, bắt đầu có cảm giác thật rằng mình thích Ninh Kỵ____ rõ ràng biết Ninh Kỵ chỉ đơn thuần tặng hoa mà không có ý khác nhưng trái tim của hắn vẫn phải đập thình thịch vài cái.
Đúng là không có tiền đồ.
Đôi mắt của Yến Tùy mang theo vài phần bất đắc dĩ. Dù vậy, khi vào phòng rồi đặt bó hoa xuống, động tác của hắn vẫn nhẹ nhàng đến không tưởng.
Bó hoa ấy như cánh bướm khẽ rung động khiến lòng hắn gợn sóng không thôi. Đến mức hắn bắt đầu mơ hồ nghĩ____ Có phải Ninh Kỵ đối xử với hắn không giống với người khác không?
Ít nhất mấy người bạn cùng phòng của Ninh Kỵ chưa từng được tặng hoa.
Trong đầu Yến Tùy thoáng hiện lên câu nói của đám người Tề Lan____ gần quan được ban lộc.
Yến Tùy mới có chút ý nghĩ thì đầu óc đã bắt đầu hoạt động, thậm chí hắn còn nghĩ tới chuyện âm thầm thăm dò Ninh Kỵ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!