"Ninh Kỵ, xuống đây."
Trên nóc tủ quần áo bằng gỗ óc chó sẫm màu, bóng lưng mèo tam thể hiện lên đầy u uất.
Yến Tùy dùng cây gậy trêu mèo dài chọc chọc vào mông mèo tam thể, "Tôi không chơi chiêu gì để chỉ mình biến lại làm người đâu."
Mèo sư tử nằm trong lồng lười biếng kêu một tiếng, như thể đang xác nhận điều gì.
Yến Tùy dỗ dành mèo tam thể đang ngồi xổm trên nóc tủ xuống. Hắn vừa quay đầu lại thì đã thấy Ninh Kỵ hình người đang tò mò bò rạp trước bể cá, nửa thân người chui cả vào bên trong, dán mắt nhìn đám cá nhỏ bơi lội.
Rồi đột nhiên, Ninh Kỵ hình người thò sát vào bể cá hơn một chút, giơ cao tay rồi nhanh như chớp thọc vào bên trong làm nước bắn tung tóe. Mấy con cá nhỏ hốt hoảng lao ra tứ phía qua các kẽ tay.
Ninh Kỵ hình người có vẻ không cam tâm, lại thò nốt tay còn lại vào. Giống như một cơn lốc cuốn sạch cả bể cá. Vài con cá bị hất xuống sàn đang giãy đành đạch.
Mèo tam thể nhảy phốc xuống, dùng móng vuốt đè lấy một con cá còn sống đang bật nhảy loi choi. Cậu ngẩng đầu thì thấy hình người của mình đang ngồi xổm trên sàn, túm một con cá chuẩn bị nhét vào miệng.
Mèo tam thể: "???"
Mắt của Yến Tùy giật liên hồi, vội giật lấy con cá sắp bị ăn, tay trái kẹp Ninh Kỵ hình người vào nách, tay phải kẹp mèo tam thể. Người lẫn mèo đều bị lôi tuốt đến sofa.
To lớn bé nhỏ, người hay mèo đều chẳng khiến người ta bớt lo.
Mèo sư tử trong lồng ngoài phòng khách vươn móng vuốt lười biếng cào cào vào bát, gõ lạch cạch liên hồi như đang thúc giục dọn cơm.
Mèo tam thể bị kẹp dưới nách đạp chân loạn xạ giữa không trung, miệng 'meo meo' kêu inh ỏi. Ninh Kỵ hình người cũng ư ử phát ra tiếng 'grừ grừ' trong cổ họng, giãy giụa như thể không muốn rời đi.
Cả phòng loạn như nồi lẩu thập cẩm.
Yến Tùy bình tĩnh lau nước của bể cá bắn lên mặt. Hắn vào phòng lấy một chiếc cà vạt rồi trói chặt tay Ninh Kỵ hình người đang bò lồm cồm trên ghế sofa.
Mèo tam thể: "?"
Cậu sững sờ nhìn hình người của mình bị trói lại, định há mồm kêu to thì thấy Yến Tùy đang quỳ nửa người trên sofa nhìn xuống cậu, lòng bàn tay cầm theo một chiếc cà vạt khác, bình tĩnh nói: "Kêu nữa là trói cả cậu luôn đó."
Mèo tam thể: "..."
Cậu quên mất Yến đại thiếu gia có bệnh sạch sẽ.
Phòng khách ngổn ngang, dưới đất còn hai con cá nhỏ đang giãy sống giãy chết, nước văng tung tóe.
Mèo tam thể ngoan ngoãn nằm trên sofa ăn pate, vừa ăn vừa nhìn Yến Tùy quay về phòng ngủ chính thay bộ đồ ở nhà khác rồi bắt đầu dọn dẹp. Hắn phải loay hoay hơn nửa tiếng mới xử lý được cái mớ hỗn độn ngoài phòng khách.
Ninh Kỵ hình người ngồi xếp bằng trên sofa, hai tay bị trói, vẻ mặt mờ mịt. Yến Tùy đặt hai phần đồ ăn giao ngoài, tự tay xé đôi cái bánh bao nhân trứng sữa, đưa đến miệng Ninh Kỵ hình người.
Mèo tam thể hài lòng nhìn Yến Tùy chăm sóc hình người của mình. Cậu ngẩng đầu 'meo meo' hai tiếng, ra hiệu Yến Tùy nhớ cho hình người của cậu ăn no một chút.
Nhưng Ninh Kỵ hình người lại nhai bánh bao một cách chậm chạp. Nó nhai được vài cái thì bỗng nhả ra, vẻ mặt hoang mang, như thể không hiểu tại sao mấy món mình vẫn hay ăn như pate hay xúc xích mèo giờ lại có vị khác.
Yến Tùy: "..."
Hắn im lặng cúi đầu nhìn bộ đồ ở nhà mới thay bị dính đầy vụn bánh nhân trứng sữa.
Mèo tam thể cảm thấy có điềm chẳng lành, nuốt nước bọt, tim đập thình thịch.
Yến đại thiếu gia nổi tiếng mắc bệnh sạch sẽ, ra ngoài đến đi vệ sinh cũng phải vòng đường xa để tìm chỗ sạch, nói gì đến nhà mình.
Mèo tam thể chột dạ, đặt một móng vuốt lên đùi Yến Tùy, cố gắng ngăn cản chàng trai như sắp phát nổ bất cứ lúc nào.
Nhưng sau một hồi im lặng, Yến Tùy chỉ nhíu chặt mày, rút vài tờ khăn giấy lau sạch vết bẩn trên quần. Vậy mà lại có thể nhịn được.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!