8 giờ sáng hôm sau, Ninh Kỵ học theo cách mà trước đây Yến Tùy vẫn dùng để báo cáo, gửi tin nhắn WeChat cho hắn, phòng khi lại biến thành mèo một lần nữa rồi không thể liên lạc với hắn.
Bây giờ họ giống như những con châu chấu bị buộc trên cùng một sợi dây. Dù có không thích đối phương đến mấy thì cũng phải cắn răng giúp đỡ nhau.
Ninh Kỵ lướt qua lịch sử tin nhắn báo cáo của Yến Tùy, học theo hắn một cách thành thạo, gửi tin nhắn báo cáo rằng mình sẽ lên lớp sớm ở tòa nhà Sùng Đức, lớp học ở phòng 502. Sau khi tan học sẽ đi đâu làm gì cũng báo luôn.
Trước khi ra ngoài, Ninh Kỵ nhét một miếng bánh mì vào miệng. Cậu suy nghĩ một chút rồi quay lại chụp một bức ảnh trước gương trong ký túc xá gửi cho Yến Tùy.
Dù không biết tại sao lần trước Yến Tùy lại gửi ảnh trang phục nhưng nếu hắn làm thế thì cậu cũng sẽ làm theo.
9 giờ 20 phút sáng.
Giờ tan học, trong lớp học 502 của tòa nhà Sùng Đức, Ninh Kỵ gục xuống bàn ngủ bù. Trước khi ngủ, cậu lại gửi một tin nhắn báo cáo nữa, nói rằng sẽ đi ăn ở căng tin số 2.
Tại ký túc xá của khoa Tài chính, Yến Tùy vừa mới tỉnh dậy, mắt nửa nhắm nửa mở. Hắn theo thói quen cầm điện thoại xem giờ. Khi mở màn hình và thấy một đống tin nhắn, hắn híp mắt bấm vào bức ảnh.
Là một bức ảnh Ninh Kỵ đang ngậm miếng bánh mì và chụp selfie trước gương. Nét mặt lạnh lùng của cậu bất ngờ hiện lên khiến Yến Tùy mới ngủ dậy choáng váng.
Hắn mất vài phút mới lấy lại được tinh thần, thậm chí còn tưởng mình chưa tỉnh hẳn và vẫn còn đang nằm mơ.
Không thì tại sao hắn có thể nhận được một bức ảnh selfie của Ninh Kỵ được?
"..."
Yến Tùy ngồi một lúc lâu, mắt vẫn không rời khỏi bức ảnh. Đến khi nghe thấy tiếng chuông của bạn cùng phòng thì mới tỉnh lại.
Hắn ngồi trên giường, cảm thấy như đang mộng du, ngây ngốc ngồi thêm một lúc rồi lại nhìn bức ảnh. Sau đó trong trạng thái mộng du, Yến Tùy tự véo mình một cái___ không phải mơ.
Bức ảnh rất rõ nét. Thiếu niên tóc đen ngậm miếng bánh mì, trông như vừa mới thức dậy. Mái tóc dựng đứng bị ép xuống, nửa khuôn mặt lộ ra khi nhìn nghiêng vào gương.
Có thể thấy rõ cậu muốn chụp ảnh với vẻ lạnh lùng và kiêu ngạo. Tuy nhiên vì đang ngậm bánh mì nên hai má bị phồng lên, mắt của cậu lại sáng và to, kết hợp với việc nghiêng đầu nữa. Kết quả là vẻ lạnh lùng và kiêu ngạo ấy chẳng khác gì đang làm mặt dễ thương.
Thậm chí nhìn càng lâu càng cảm thấy hơi đáng yêu.
Yến Tùy đang ngồi trên giường từ từ gục đầu xuống, ôm lấy đầu, cảm thấy hình như mình sắp phát điên rồi.
Hai phút sau, chiếc chăn xám nhạt bị hất ra, Yến Tùy bắt đầu hoảng loạn tìm kiếm tờ bùa. Khi tìm thấy bùa thì vội vàng đặt lên ngực để xua đuổi tà ma.
Cầm tờ bùa trong tay, Yến Tùy thở phào nhẹ nhõm. Hắn nằm xuống giường, cảm giác như tâm hồn đã được thanh tẩy.
Năm phút sau, Yến Tùy cầm điện thoại lên, liếc nhìn bức ảnh trên màn hình, cảm thấy thiếu niên trong ảnh cũng chỉ có vậy thôi.
Hắn không nhìn sang mà tiếp tục đứng dây đi rửa mặt. Yến Tùy vừa bôi kem đánh răng vừa nhìn qua điện thoại một lần nữa.
Ninh Kỵ trong bức ảnh ngậm miếng bánh mì, hai má phồng lên, mắt sáng và to, nghiêng đầu.
"...."
Yến Tùy nhìn bức ảnh trong điện thoại một lúc rồi nhanh chóng lưu lại, bỏ điện thoại vào túi, làm như không có chuyện gì xảy ra.
Bạn cùng phòng đi qua hỏi hắn có ăn bánh bao trong căng tin không. Yến Tùy nói không ăn. Hắn quay lại lấy một miếng bánh mì nguyên cám của bạn cùng phòng, xé bao bì, nhai thật mạnh như thể muốn kiềm chế một cảm giác kỳ lạ trong lòng.
Cả ngày hôm đó, thỉnh thoảng Ninh Kỵ lại gửi tin nhắn báo cáo. Mỗi khi tin nhắn WeChat vang lên, Yến Tùy lại giật mình một cái.
Nếu tin nhắn WeChat cứ liên tục vang lên không ngừng thì trái tim của Yến Tùy cũng đập thình thịch không dứt.
Không ổn.
Nhận ra hành vi khác thường của mình, Yến Tùy suy nghĩ một lúc rồi kết luận rằng tất cả là do tà ma xâm nhập. Hắn ngay lập tức lấy tờ bùa ra và bắt đầu thanh tẩy tâm hồn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!