Lúc còn làm vệ sĩ cho Đỗ Liên Trân, thỉnh thoảng Nhiễm Việt cũng sẽ bị phái đi cùng Tần Trí Tư, tiểu công chúa của Tần gia, lúc đó cô ta còn chưa thành niên, tương đối biết nghe lời, bây giờ đã là cô gái hai mươi tuổi, chính là tuổi thích chơi đùa, cô ta vừa được cưng chiều vừa có tiền có thể tùy hứng, cho nên thỉnh thoảng sẽ gọi bạn bè cùng nhau náo loạn.
Đỗ Liên Trân lo cho cô ta lại không ngăn cản được, cũng chỉ có thể bảo Nhiễm Việt đi theo.
Lúc này nghe Đỗ Liên Trân bảo cô đi cùng Tần Trí Tư, Nhiễm Việt có hơi bất ngờ, từ khi làm trợ lý cho Tần Trí Dật giúp hắn xử lý chuyện công ty giải trí, cũng đã lâu Đỗ Liên Trân không coi cô như vệ sĩ mà sai sử, đối với bên ngoài cũng luôn nói cô là trợ thủ của Tần Trí Dật, bình thường phái cô đi đâu đó cũng đều vì công việc, đêm nay tại sao lại đột nhiên bảo cô đi theo Tần Trí Tư?
Cô cũng không nghi hoặc quá lâu, càng không thể từ chối, Tần Trí Tư cũng không xa lạ gì với cô, nghe nói cho cô đi theo, liền hào hứng chuẩn bị ra cửa.
Cho đến khi lên xe, Nhiễm Việt mới phục hồi tinh thần lại, thì ra lần này là Đỗ Liên Trân đang lập uy với cô, cảnh cáo cô không được cảm thấy đủ lông đủ cánh rồi bắt đầu muốn bay, dù cô có giỏi thế nào, vẫn chỉ là vệ sĩ kiêm trợ lý của Đỗ Liên Trân, một thuộc hạ bà ta có thể tùy ý sai bảo mà thôi.
Có lẽ Đỗ Liên Trân cảm thấy bất mãn chuyện cô tự tiện đến gặp lão gia tử.
Mặc dù cảm thấy có chút buồn cười, cô vẫn làm tròn trách nhiệm lái xe, đi thẳng về phía Úc Kim Cung, nơi Tần Trí Tư và bạn bè hẹn cùng nhau chơi đùa.
Nếu đã đi theo bên người, vậy khẳng định là phải nhắm mắt theo sát Tần Trí Tư, hai người tới đại sảnh, quản lý đại sảnh tiến lên đón chào, bởi vì nhìn thấy Nhiễm Việt, thái độ lại càng nhiệt tình, sau khi chào hỏi Tần Trí Tư xong, liền hỏi Nhiễm Việt ngay: "Trợ lý Nhiễm hôm nay cũng tới xã giao sao?"
Nhiễm Việt đứng phía sau Tần Trí Tư, nói với ông ta: "Đi cùng tiểu thư nhà tôi đến tìm bạn bè.
"
Quản lý đại sảnh cũng mới nhậm chức hơn một năm, sớm đã quen với bộ dáng hiện rõ khí chất nữ vương của Nhiễm Việt, căn bản không biết hóa ra cô từng làm vệ sĩ cho các phu nhân tiểu thư, lúc này thấy nữ vương đột nhiên biến thành người hầu nhỏ, trong lòng không khỏi thấy buồn bực, nhưng làm quản lý ở Úc Kim Cung này có chuyện gì mà chưa thấy qua, nhanh chóng thu lại một chút kinh hãi thoáng qua này, nghe Tần Trí Tư báo số căn phòng đặt dài hạn của Tần Trí Dật, vội vàng dẫn đường cho bọn họ.
Sau khi vào phòng, Nhiễm Việt cũng thu thập xong cảm xúc, tiến vào trạng thái của một vệ sĩ, trước hết kiểm tra các nơi trong phòng một lần, sau đó tìm một chỗ ngồi yên tĩnh.
Bọn họ đến hơi sớm, bạn bè hẹn Tần Trí Tư chưa đến một người nào, Tần Trí Tư tự mình chạy tới phòng KTV ca hát, nhưng hát một mình lại thấy nhàm chán, cô ta chạy ra hỏi Nhiễm Việt: " Trợ lý Nhiễm biết ca hát không? Cùng nhau hát đi?"
Nhiễm Việt lãnh đạm tỏ vẻ cô không biết hát, nghĩ thầm cho dù tôi biết cũng không hát với cô.
Tần Trí Tư có chút ghét bỏ bĩu môi, lại trở về hát một mình.
Khoảng chín giờ, các cô gái ăn mặc thời thượng lần lượt xuất hiện trong phòng bao, trong đó có vài người Nhiễm Việt nhận ra, có vài người thì lạ hoắc, chắc là đi theo bạn bè đến chơi.
Trong nhóm cô gái này, có người dáng cao gầy quần áo sexy, khiến Nhiễm Việt không khỏi nhìn cô ta thêm một lần, đó là người quen cũ của cô, con gái út của Giản gia, Giản Lạc, cô ta lớn hơn Tần Trí Tư ba bốn tuổi, không ngờ hai người lại có thể chơi với nhau.
Từ khi cô bận rộn chuyện công ty giải trí, cũng rất ít tiếp xúc với Tần Trí Tư, lúc ban đầu đi theo cô ta, Tần Trí Tư và Giản Lạc còn chưa có giao tình, xem ra tình bạn này cũng chỉ mới phát triển gần hai năm nay.
Nhìn thấy Giản Lạc, từng đoạn ký ức lúc còn sống ở Giản gia lại ào ạt xông tới, nếu nói Liên Lệ là một người thích ngược đãi tàn nhẫn, vậy Giản Lạc kia chính là đồng lõa của bà ta.
Lúc còn nhỏ, Giản Lạc đã có tâm tư xảo trá, thường xuyên nghĩ ra một loạt các trò quỷ để chỉnh chết cô, hoặc gây ra rắc rối gì đó sẽ giá họa cho cô, rất nhiều lúc Liên Lệ biết rõ là do Giản Lạc làm ra, nhưng vẫn hung ác đi dạy dỗ cô, ai bảo cô chỉ là một đứa con riêng không ai muốn.
Trở lại Giản gia năm mười tuổi, có một thời gian rất dài, mỗi ngày cô đều sống trong cơn ác mộng, phần lớn thời gian thậm chí còn không dám ra khỏi cửa phòng mình, vì thế còn bị Giản Vinh Quang ghét bỏ, nói cô lầm lì nhút nhát không thể mang ra ngoài.
Mãi đến khi cô học sơ trung, tình huống mới khá hơn một chút.
Đoạn lịch sử đen tối này Nhiễm Việt rất ít khi nhớ lại, nhưng trong nháy mắt thấy Giản Lạc, những hồi ức đã bị cô cố gắng quên lãng kia, lại ào ào hiện ra, làm cô cảm thấy hít thở không thông.
Giản Lạc vừa đến, nghiễm nhiên thành dê đầu đàn cho cả nhóm, ngay cả kiêu ngạo như Tần Trí Tư cũng thích vây quanh nói chuyện bên cạnh cô ta.
Nhiễm Việt cố tình nghe một chút, đề tài không có gì ngoài chuyện vui đùa với đàn ông, cũng nói không ít chuyện dung tục, rõ ràng là đề tài rất thấp kém, nhưng các tiểu thư nhà giàu này lại nhiệt tình nghe đến mặt đỏ tai hồng.
Trong mắt bọn họ, Giản Lạc chính là nhân vật có lịch sử duyệt qua vô số người.
Nhiễm Việt khinh thường trong lòng, dứt khoát xê dịch vị trí, cách xa bọn họ hơn một chút, miễn cho bị bẩn lỗ tai.
Di động trong túi quần rung lên, Nhiễm Việt nhìn một đám người ở phía xa, sau đó móc ra xem, là tin nhắn của Tần Trí Viễn.
"Đến Úc Kim Cung sao?"
Nhiễm Việt nghĩ thầm người này tin tức cũng nhanh nhạy thật, nói không chừng anh có gắn máy định vị trên người cô đấy, nghĩ thì nghĩ, cô nhanh chóng trả lời: "Làm vệ sĩ cho công chúa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!