Chuẩn bị, có thể chuẩn bị cái gì?
Nhiệm vụ yêu cầu "Ép nữ chính và sắc ma giao chiến, lấy được bảo vật Thiên diện trong tay sắc ma".
Bây giờ Thiên Lưu chết rồi, ai giao chiến với Tần Uyển Uyển đây?
Giản Hành Chi rối như tơ vò.
Hắn quay đầu nhìn tấm gương, phát hiện sau khi Tần Uyển Uyển thấy phân thân Thiên Lưu chết thì xuống xe.
Nàng không ngó lơ mà rời đi như trước đây, ngược lại chạy thẳng về hướng nhóm nữ tử bị Thiên Lưu bắt, chen vào giữa đám đông.
Mặc dù Giản Hành Chi không biết rốt cuộc Tần Uyển Uyển muốn làm gì nhưng hắn biết vấn đề lớn nhất không phải là Tần Uyển Uyển không đến giao chiến với Thiên Lưu, mà là không có Thiên Lưu.
Hắn nghĩ tới nghĩ lui, giao chiến, giao chiến, đụng một cái cũng là giao chiến phải không?
Vừa nghĩ tới, Giản Hành Chi lập tức dựng Thiên Lưu dậy, lấy áo giáp mặc cho hắn, đặt lên giường, ngồi xếp chân, rồi lấy máu của mình viết một lá bùa nghe lời sau lưng Thiên Lưu.
Đợi lát nữa Giản Hành Chi làm gì, Thiên Lưu sẽ làm theo.
Kế tiếp, hắn chạy sang một góc ngồi xuống, nhìn "Thiên Lưu" xếp chân ngồi đó, cong lưng, cúi đầu.
Giản Hành Chi vô cùng hài lòng với hiệu quả này, hắn ở trong phòng chờ đợi.
Chưa đến một lúc đã nghe thấy người bên ngoài kính cẩn nói: "Đại nhân Thiên Lưu, mỹ nữ đến rồi."
"Vào đi."
Giản Hành Chi sử dụng bùa nghe lời khiến Thiên Lưu mở miệng.
Cửa lớn mở ra, nữ tử khóc sướt mướt tiến vào.
Quản sự chỉ về phía Giản Hành Chi, mắng to: "Khóc khóc cái gì, ngồi hết vào chỗ đó! Đợi đại nhân cho gọi!"
Giản Hành Chi nghe vậy bèn xoay đầu nhìn những nữ tử kia, thấy Tần Uyển Uyển trà trộn bên trong.
Ánh mắt hai người chạm nhau, Tần Uyển Uyển sững sờ, sau đó đẩy những người khác ra bước lên, ngồi xuống bên cạnh Giản Hành Chi, thấp giọng hỏi: "Sao ngươi lại ở đây? Còn ăn mặc như thế này nữa?"
Giản Hành Chi ngồi dưới đất, hai tay đặt lên hai đầu gối, dáng vẻ thờ ơ vô cùng không ăn nhập với bộ quần áo này.
Nghe vậy, hắn cười khẩy, xoay đầu đi, không để ý đến nàng.
Tần Uyển Uyển nhìn xung quanh, vội khuyên hắn: "Nơi này rất nguy hiểm."
"Ngươi bán ta rồi..." Giản Hành Chi hờ hững nhìn nàng: "Còn quan tâm sống chết của ta?"
"Phường Vạn Sự không đưa ngươi đến Tương Tư quốc sao?" Tần Uyển Uyển vừa nghe đã hiểu: "Bọn chúng là cò đen à?! Mười viên linh thạch của ta đấy!"
Giản Hành Chi trừng mắt, không đáp.
Tần Uyển Uyển quan sát bốn phía, trong lòng hơi hoảng.
Từ lúc bắt đầu nhìn thấy Bạch Tuế Ưu, nàng đã lờ mờ cảm thấy không ổn.
Ngay đêm gặp Bạch Tuế Ưu, nàng lập tức cảm thấy có người theo dõi, chỉ là không hiểu sao đối phương rút lui rất nhanh.
Tiếp đó, Mục Nghĩa và Mục Thanh biến mất, nàng bắt đầu hoài nghi Bạch Tuế Ưu.
Đợi lúc ở trong rừng, Bạch Tuế Ưu lấy thuốc mê làm giả cỏ Hỏa Linh lừa nàng, nàng đã hiểu đây hẳn là tội phạm truy nã Thiên Lưu mà nàng thấy ở cổng thành.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!