Sau khi mắng xong các thị vệ, Quân Thù để cho tất cả mọi người lui xuống, cả căn phòng chỉ còn một mình hắn ta, hắn bình tĩnh lại, ngẩng đầu nhìn về phía Tô Nguyệt Li trong quan tài, trên mặt có chút mệt mỏi.
Hắn ta đi xuyên qua trận pháp, đến trước mặt Tô Nguyệt Li, nâng tay chạm vào khuôn mặt tái nhợt của Tô Nguyệt Li.
"Nguyệt Li," Quân Thù dịu dàng nhìn chằm chằm lên khuôn mặt của Tô Nguyệt Li: "Nếu ả ta còn không chịu cứu nàng, nhất định ta sẽ không bỏ qua cho ả.
"
Nói xong, hắn ta nhẹ nhàng kề sát lên trán nàng ta, nhắm mặt lại.
Mà Tô Nguyệt Li ở trong thần thức cảm nhận được động tác của Quân Thù, không khỏi nhíu mày, Ninh Bất Tu phát hiện tâm trạng của nàng ta không tốt, nhẹ giọng hỏi: "Nguyệt Li, nàng làm sao vậy?"
"Bằng hữu lại gọi ta.
" Vẻ mặt Tô Nguyệt Li lo lắng: "Bất Tu, còn bao lâu nữa thì chúng ta mới xong?"
"Bí thuật song tu của Ninh thị bình thường phải bế quan mấy năm, thể chất của Nguyệt Li nàng đặc biệt, bây giờ chỉ mới hơn một tháng đã dung hòa hơn một nửa với thần thức của ta.
" Ninh Bất Tu giơ tay nắm lấy tay của Tô Nguyệt Li, an ủi: "Gần một tháng nữa là được.
"
"Còn một tháng!.
" Tô Nguyệt Li nhíu mày: "Nhưng toàn bộ chuyện này bọn họ đều không biết, đều đang hỏi tội sư tỷ, nếu sư tỷ bởi vì chuyện này mà xảy ra chuyện gì, ta!.
"
Tô Nguyệt Li còn chưa nói xong, làm như bất an, Ninh Bất Tu nghĩ nghĩ, trầm ngâm một lúc: "Nhưng tới hôm nay bí thuật đã được một nửa, nếu chấm dứt như bình thường, tu vi của nàng sẽ đi thẳng đến Nguyên Anh.
Nhưng lúc này mạnh mẽ phá ra ngoài, ta sợ tu vi của nàng sẽ bị tổn hại, Nguyệt Li, nàng đã hạ quyết tâm chưa?"
Tô Nguyệt Li nghe vậy, vẻ mặt âm trầm, sau một lúc lâu, nàng ta gượng cười: "Sao ta có thể vì mình mềm lòng mà tổn thương chàng? Thôi" Nàng ta lắc đầu: "Cuối cùng cũng do nàng ta đẩy ta xuống dốc núi, cũng không tính là ta mắc nợ nàng ta.
Nhưng mà ta thấy nàng ta mới vừa nói với người khác, sẽ có biện pháp làm ta tỉnh lại, ta sợ! "
"Không có cách nào đâu.
" Ninh Bất Tu nhẹ nhàng cười: "Chẳng qua chỉ là một tu sĩ Kim Đan không thể tạo ra được sóng gió gì.
"
Nghe thấy lời của Ninh Bất Tu, Tô Nguyệt Li mới yên tâm.
Nàng ta quay đầu nhìn Quân Thù ngoài thức hải, an ủi bản thân.
Nàng ta cũng vì cứu người.
Quân Thù!.
Quân Thù bọn họ, chắc sẽ tha thứ cho nàng ta mà?
Tô Nguyệt Li ở trong thức hải thấp thỏm không yên, Tần Uyển Uyển dẫn theo Giản Hành Chi quay về tiểu viện.
Sau khi quay về tiểu viện, Tần Uyển Uyển muốn để Giản Hành Chi nghỉ ngơi, thì thấy Giản Hành Chi phất tay áo, lấy chỉ bút ở bên cạnh bỏ vào lồng ngực, có chút hưng phấn nói: "Ta đi sắp xếp, ngươi đi nghỉ ngơi đi.
" Nói xong, Giản Hành Chi còn cố ý dặn dò: "Người khác mà hỏi, ngàn vạn lần ngươi đừng khai ta ta ra.
"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!