Tần Uyển Uyển không nghĩ Thượng Tuế lại tức giận như vậy.
Vừa mời trở về từ tiểu thế giới, Thượng Tuế dẫn nàng và Thái Hằng cùng về Tịch Sơn.
Nàng là thần hồn quy vị, Thượng Tuế dẫn thần hồn của nàng trở về Tịch Sơn.
Nhìn thấy một đám thuộc hạ của mình, bà lạnh mặt hỏi: "Thân thể thiếu chủ ở đâu?"
"Ở… ở phòng ngủ."
Mọi người không dám nói nhiều, vội vã nhường đường.
Quy quản gia dẫn Thượng Tuế đến phòng ngủ Tần Uyển Uyển.
Cả nhà ba người đến phòng ngủ của nàng, vừa vào trong đã nhìn thấy cơ thể Tần Uyển Uyển.
Toàn thân gãy xương, mặt còn in một dấu chân.
Thái Hằng và Thượng Tuế nhìn dấu chân này, cùng siết chặt nắm đấm.
"Ai đánh?"
Thượng Tuế nghiến răng mở miệng.
Tần Uyển Uyển ra sức nháy mắt với Quy quản gia, nhưng căn bản Quy quản gia không hiểu.
Sau khi quỳ "bịch" xuống đất, ông bắt đầu khóc lóc thảm thiết: "Sơn chủ, cuối cùng người cũng về rồi! Người không biết những ngày người không ở đây, chúng ta thảm đến cỡ nào đâu.
Tên Tuế Hành đạo quân Giản Hành Chi kia dám xông thẳng tới cửa, đánh Thiếu chủ thành thế này!"
"Thật ra…" Tần Uyển Uyển gượng cười: "Cũng không tới nỗi."
"Sao lại không tới nỗi!"
Quy quản gia quay đầu, đánh bạo bác bỏ lời Tần Uyển Uyển, lại quay đầu ôm Thượng Tuế khóc tiếp: "Thiếu chủ chẳng kế thừa tính tình của người, cô ấy hiền lành khủng khiếp, bị Giản Hành Chi đánh đến thảm thương.
Đánh bay Thiếu chủ xong, y còn ở trên trời đá tiếp, thúc gối vào bụng, đập chuôi kiếm lên cột sống…"
"Được rồi, được rồi." Tần Uyển Uyển cắt lời Quy quản gia: "Không cần tả kỹ vậy đâu, mẫu thân ta nhìn biết mà."
"Dấu chân này thì sao?"
Thượng Tuế giơ tay lên, chỉ dấu vết trên mặt Tần Uyển Uyển.
Tần Uyển Uyển đang suy nghĩ giải thích thế nào, Quy quản gia tiếp tục khoa tay múa chân: "Là Giản Hành Chi giẫm đó ạ!"
"Y còn giẫm lên mặt?"
Thượng Tuế tức quá hóa cười, quay đầu nhìn Thái Hằng.
Thái Hằng bị dọa nhảy dựng, vội vàng giải thích: "Cái này không phải ta dạy, để ta đi đánh y."
"Chàng đánh? Chàng lấy cái gì đánh? Tu vi mấy vạn nằm đều vì y mà đưa cho hệ thống, người ta quay đầu chém một nhát cũng đánh gãy hai xương sườn của chàng, chàng lấy mạng ra đánh hả?"
Thượng Tuế nói chuyện không chừa mặt mũi, mặt Thái Hằng hơi xấu hổ, chỉ nói: "Dù sao ta cũng là sư phụ y…"
"Chàng còn dám nói?!"
Thượng Tuế tóm lấy áo trước ngực Tần Uyển Uyển, kéo người dậy, chỉ vào dấu chân trên mặt cho Thái Hằng xem: "Có người dạy đồ đệ như chàng sao?!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!