Chương 9: (Vô Đề)

Vừa vào cửa, chúng ta đã đập vỡ bình nước trong sân.

Tiếng vỡ trong trẻo vang lên.

Nhạc Lan xuất hiện trước mắt ta, y phục xộc xệch, cổ còn lưu dấu hôn.

"A Thù, sao nàng lại tới đây?"

Ta thật sự ghê tởm dáng vẻ của hắn lúc này.

Rút roi dài, ta vung về phía hắn:

"Trả ký ức lại đây!"

Nhạc Lan nắm chặt lấy cây roi:

"A Thù, người đó đã c.h.ế. t rồi. Ta có ký ức của hắn, nàng cứ xem ta là Nhạc Thanh Lam chẳng phải được sao?"

Ngay sau đó, hắn thoắt một cái đã đứng sau lưng ta, mạnh mẽ nâng mặt ta lên.

Giọng nói của hắn khẽ khàng, trầm thấp:

"A Thù, ta rất nhớ nàng."

Mùi phấn son trên người hắn khiến ta buồn nôn.

Khi ta định thi triển pháp lực để thoát khỏi hắn, phía sau bỗng vang lên một giọng nói trầm nhẹ:

"Phượng Tam cô nương?"

Không biết từ lúc nào, Thương Huyền đã đứng nơi cửa điện.

Ánh trăng đổ xuống, Thương Huyền như một cây tùng sạch sẽ, trầm tĩnh quan sát cảnh hỗn loạn trong sân.

Nhạc Lan bị bắt gặp, lực tay bỗng chùng xuống, hắn có chút bối rối, nói:

"Thương Huyền Thần quân."

Thương Huyền thoắt cái đã xuất hiện bên cạnh ta, nhẹ nhàng che chắn ta ở phía sau.

Hương thơm của lá trúc hòa trong cơn gió nhẹ nhàng len vào mũi ta.

"Nhạc Lan Thần quân làm vậy, e rằng không ổn."

Nhạc Lan không để tâm, đáp:

"Ta và Vân Thù từng là phu thê, nàng ấy với ta có chút mâu thuẫn, không liên quan đến ngài."

Giọng điệu của Thương Huyền vẫn nhàn nhạt:

"Ta không biết ngươi và Vân Thù đã từng có chuyện gì ở nhân gian, nhưng việc liên quan đến hôn nhân đại sự của Phượng Tam điện hạ ở Đan Huyệt Sơn, e rằng ngươi không có tư cách."

"Ta không có tư cách, vậy ai có? Chẳng lẽ là ngài?"

Thương Huyền mặt trầm lại, kéo tay ta rời khỏi.

Trên đường, ta lặng lẽ đi theo sau hắn, không nói một lời.

Thương Huyền lên tiếng:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!