Mối quan hệ giữa Tả Bách và Cát Dương Chỉ Chỉ chẳng có gì đặc biệt. Cũng giống như vô số bạn bè trên mạng khác, họ quen nhau nhờ có chung một sở thích.
Cả hai đều thích một tựa game giải đố di động mang tên "Sudoku Mật Thất".
Trò chơi này đòi hỏi khả năng tính toán cao, mang lại sự hứng thú tột độ cho những người yêu thích toán học. Đây là sản phẩm ngẫu hứng của một nhà thiết kế game độc lập, giao diện đơn giản, không có bất kỳ hệ thống phần thưởng hay nâng cấp cầu kỳ nào, và vô cùng kén người chơi. Số người tải trò chơi này trên toàn cầu chưa đến 5.000.
Tả Bách là một fan trung thành của trò chơi. Sau mỗi giờ học tập, làm việc, anh đều dựa vào nó để thư giãn và hồi phục năng lượng.
Có lẽ do Tả Bách quá đam mê trò chơi này, thuật toán của nền tảng đã ghi nhớ thói quen của anh. Một năm trước, nền tảng bất ngờ gợi ý cho anh một streamer chuyên chơi trò này.
Streamer đó chính là Cát Dương Chỉ Chỉ, người chỉ phát sóng duy nhất một trò chơi: Sudoku Mật Thất.
Thời gian phát sóng của Cát Dương Chỉ Chỉ rất cố định, từ 8 giờ đến 10 giờ tối Chủ nhật. Livestream của anh ta không có ánh sáng, không có phông nền, thậm chí không lộ mặt. Anh ta luôn đeo một chiếc mặt nạ giấy và đội bộ tóc giả xanh dương rẻ tiền. Quần áo thì hầu như chỉ là đồng phục lao động. Giọng nói lúc nào cũng không rõ ràng, lại thêm chút lảm nhảm.
Với phong cách phát sóng nhàm chán như vậy, nên lượng người theo dõi dĩ nhiên rất ít.
Trong số 273 người theo dõi của anh, có tới 272 người là tài khoản ảo do nền tảng cung cấp. Lượt xem trong phòng phát sóng luôn giữ ở mức cố định: 1 người.
Người xem duy nhất đó chính là Tả Bách.
Ngày đầu tiên Cát Dương Chỉ Chỉ phát hiện có người theo dõi mình, anh ta đã rất xúc động. Thậm chí còn phá lệ, cảm ơn khán giả ngay trên sóng trực tiếp.
Tả Bách lập tức nhắn tin phản hồi: "Ván vừa rồi có một cách giải ngắn gọn hơn."
Cát Dương Chỉ Chỉ gần như hét lên: "!!! Chi tiết hơn đi!!!"
Cứ thế, hai người trở thành bạn bè trên mạng, rồi dần dần trở thành bạn thực sự.
"Tôi và Cát Dương Chỉ Chỉ giống nhau, chúng tôi đều không có bạn." Tả Bách khẽ nói: "Anh ấy là người bạn duy nhất của tôi."
Đây là lần thứ hai Tả Bách nói câu này.
Ngoài cửa sổ quán cà phê, ánh mặt trời lịm tắt, bầu trời phủ một lớp màu tím nhạt như nước màu loang. Các sinh viên trẻ túm tụm khoác vai nhau, vừa nhảy chân sáo vừa cười đùa bước qua.
Cặp kính dày cộm của Tả Bách hơi mờ sương. Anh vô thức gõ tay vào chiếc ly nước. Tiếng đá trong ly kêu "cách" một cái, kèm theo một chuỗi bong bóng nhỏ nổi lên.
Đổng Thiên Tâm há miệng định nói, rồi lại ngậm lại.
Cô không biết nên nói gì.
Không khí thoang thoảng hương cà phê, xen lẫn chút mùi chua của chanh và hơi lạnh của máy điều hòa. Nhưng vượt trên tất cả, là một mùi vị đặc biệt… đắng và xót. Đổng Thiên Tâm nhận ra ngay. Đó là "mùi cô đơn".
Không biết bao nhiêu lần, khi nằm trên ban công nhỏ trong căn phòng trọ, cô ngắm trăng và ngửi thấy chính mùi hương này trên người mình.
Mang Trú liếc nhìn cô thật nhanh, ánh mắt nhạy bén và sắc sảo:
"Cô…"
Đổng Thiên Tâm cắt ngang: "Còn manh mối nào khác không?"
Câu này là hỏi Tả Bách.
Tả Bách lấy điện thoại ra: "Tôi và Cát Dương Chỉ Chỉ từng vài lần trao đổi về cách giải Sudoku qua tin nhắn riêng. Vẫn còn lịch sử trò chuyện."
Tên tài khoản của Tả Bách là "Lâm Tú Lệ Phong", ảnh đại diện là một đám đen thui xen lẫn vài đốm trắng. Đổng Thiên Tâm nhìn một hồi lâu mới nhận ra đó là chiếc bảng đen đầy những công thức toán học.
Hai người họ trao đổi với nhau trong khung chat, phần lớn chỉ toàn những công thức và ký hiệu kỳ lạ, xen lẫn một vài ký tự Hán ngữ thưa thớt, tựa như một dạng mật mã kỳ bí, khiến người đọc không hiểu nổi.
Tay của Tả Bách vuốt màn hình, lục lọi suốt mười phút mới tìm ra được hai câu đối thoại hoàn chỉnh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!