Chương 8: (Vô Đề)

Đến khách sạn, Chu Dao cởi mũ bảo hiểm ra trả lại cho Lạc Dịch rồi nhảy cóc một bước vượt qua hai bậc thang lên tầng. Vừa lên tầng hai đã gặp Đường Đoá, Hạ Vận và Tô Lâm Lâm chuẩn bị ăn trưa.

"Hi, Đường Shangri -La Đoá!"

Chu Dao ngoắc tay.

Đường Đoá:

"Chậc chậc, xem cậu hớn hở chưa kìa".

Hạ Vận:

"Đuôi vểnh cả lên trời luôn rồi".

Tô Lâm Lâm:

"Hai người đã làm gì thế, có vui đến mức vậy không?".

Dĩ nhiên! Chu Dao búng tay cái tách một tiếng, ra điệu bộ đánh đàn guitar, cùng lúc nhảy một điệu Jazz kỳ quặc, vai lắc lư, eo uốn éo, nhịp chân nhẹ nhàng thanh toát. Ba người nghẹn lời nhìn cô.

Cô vừa uyển chuyển quay người, Lạc Dịch đã đứng ngay ở ngã rẽ cầu thang, đôi mắt đen sáng quắc nhìn cô chằm chằm.

Chu Dao tròn mắt, bàn tay đang hươ trên không trung búng tách một tiếng, coi như kết thúc vũ điệu.

Cô vuốt lại tóc, quay đầu nhìn nhóm bạn:Đi thôi.

Chu Dao cứ thế xuống tầng mà không liếc nhìn anh một cái. Lạc Dịch đi lên, cũng không nhìn cô lấy một lần. Hai người đi ngang qua nhau, không ai đưa mắt về phía đối phương. Đến tận khi xuống sân, Chu Dao mới lẩm bẩm:

"Anh ấy đến từ lúc nào nhỉ?".

Bắt đầu từ câuDĩ nhiên... Tô Lâm Lâm bắt chước điệu bộ đàn guitar không khí của cô.

Chu Dao ủ rũ nhìn Tô Lâm Lâm:Cậu phiền quá!.

Lạc Dịch đi lên tầng, gõ cửa phòng A Mẫn.

A Mẫn vừa mở cửa thấy anh lập tức le lưỡi:

"Em lập tức xuống làm việc ngay đây ạ!".

"Tìm em có chút việc."

Dạ?

"Mấy tháng anh không ở đây, khách sạn vẫn bình thường chứ?".

Vẫn bình thường ạ!

"Ngô Địch thì sao, có đi ra ngoài không?".

Có về nhà vài lần. A Mẫn ngẫm nghĩ.

"Có mấy lần ở lại rất lâu".

Lạc Dịch:

"Anh chỉ hỏi thế thôi". Anh đi vài bước rồi quay lại cánh báo cô:

"Lần sau còn lười biếng sẽ trừ lương thật đấy nhé!".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!