Type: Mều
Chu Dao dõi theo bóng anh rời đi, nụ cười dần dần biến mất. Cô tắt đèn, co mình nằm trên giường, trong lòng cứ có cảm giác bất an không sao xua đi nổi. Cô đắn đo suy nghĩ, quyết định dậy mặc quần áo.
Chu Dao gây ra động tĩnh rất lớn, mở cửa phòng bước ra ngoài hành lang. Chỉ vài giây sau, căn phòng bên cạnh cũng mở cửa, Khương Bằng nhìn cô: Không ngủ được à?.
Chu Dao hỏi:
"Khương đại ca, anh không muốn đi xem sao?".
Khương Bằng xoa xoa tay rồi trả lời:
"Muốn đi chứ. Nhưng tôi phải bảo vệ em rồi".
"Chúng ta có thể cùng đi mà. Anh yên tâm, em chắc chắn sẽ không liên lụy đến anh."
"Không được, người của họ biết mặt em rồi."
Chu Dao cười:
"Anh lại quên rồi, vùng này nhiều dân tộc thiểu số, nếu đội khăn thì ai nhận ra em được?".
Khương Bằng nghĩ thấy cũng đúng, bật ngón tay cái khen ngợi cô:
"Xem ra em phải đóng già thành bà xã của anh rồi".
Chu Dao không hề ngại ngùng, nở nụ cười rồi hỏi:
"Còn nữa, chúng ta có nên nắm rõ bản đồ địa hình trước không?".
Tầng một trên mặt đất của câu lạc bộ giải trí Khổng Tước Vàng là một quán bar cao cấp dành cho hội viên. Vào lúc cao điểm của cuộc sống về đêm, cảnh tượng phồn hoa, trụy lạc không sao tả xiết. Lạc Dịch giả bộ hứng thú với tất cả để quan sát địa hình chỗ này.
Mấy đàn em của Khương Bằng đã sớm tản ra, đi thăm dò tầng dưới trước. Lạc Dịch và võ sĩ quyền anh Sát Thủ bị bỏ lại phía sau.
Đến cửa ngầm dưới mặt đất, hai người bị kiểm tra và soát người nghiêm ngặt, nhưng không thu điện thoại. Qua khu kiểm tra an ninh, cuối hành lang có hai lễ tân cúi người mở cửa.
Sòng bạc dưới đất là một khoảng trời riêng.
Nơi này cực lớn, có lẽ phải chiếm hết nửa sân bóng. Bên trong ánh đèn rực rõ như ban ngày. Trần nhà rất cao, trên đỉnh vẽ một bức tranh theo phong cách dân tộc: nhà tre kiểu Thái, những cô gái trẻ té nước, rừng cây rậm rạp, cây xoài và đàn voi.
Đặt chân vào nơi đây cứ như lạc bước vào hộp đồ chơi tinh xảo.
Ở bốn phía đều có cầu thang hình vành khuyên dẫn xuống tầng hai dưới lòng đất. Quanh lối hành lang là những cánh cửa màu vàng đóng kín, là phòng bao của khách VIP. Tầng một dưới lòng đất là khu bài bạc công cộng, trang trí vô cùng hào nhoáng và xa hoa.
Đầu phía bên kia, chỗ đối diện cửa ra vào vẽ một chiếc cửa gỗ khổng lồ màu vàng, có lẽ để cân đối với cửa vào bên này.
Điều khiến người ta hãi hùng chính là trên tường có cửa sổ thủy tinh cực lớn, bên trong nuôi trồng cả một khu rừng nhiệt đới. Rắn độc bò trên cành cây, rắn dưới phiến đá thì đang thè lưỡi. Xem ra chủ sòng bạc này có sở thích thật đặc biệt.
Trong khu đánh bạc, mười mấy chiếu bạc đang cùng hoạt động. Có tung xúc xắc, bàn cờ quay, đoán tiểu đại, bài ba cây... Nhân viên phục vụ bê sâm banh qua lại, mấy em gái ngồi trong lòng đại gia chỉ trỏ đánh cược. Một cảnh tượng vô cùng xa hoa, trụy lạc.
Lạc Dịch đi qua một lần, cảm thấy nơi này khá giống địa điểm chụp bức ảnh ở nhà ông chủ Cao, nhưng nhất thời chưa nắm được mối liên hệ giữa chúng.
Trên bàn bạc gần đó, một gã nghiện bạc thua tiền, bắt đầu chửi rùa người đối diện:
"Thằng oắt con này không biết điều! Mới tới hả? Biết tao là ai không? Tao lớn lên cùng Đao Tam đấy! Lúc ông đây còn huy hoàng, con mẹ mày còn chưa mọc đủ lông đủ cánh đâu!".
Lạc Dịch dừng bước, Đao Tam?
Anh từng nghe Chu Dao nhắc đến. Họ Đao là dòng họ danh giá của dân tộc Thái, còn từ Tam nghĩa là gì? Là thứ tự trong họ à?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!