Vừa bước vào cửa hàng bán đồ dã ngoại, ông chủ đã cười niềm nở ra đón khách:
"A Tang vừa mới gọi cho tôi, ông chủ Lạc đã đích thân đến mua hàng, tôi sẽ chiết khấu cao cho anh".
Cảm ơn. Lạc Dịch nói.
Chu Dao không thích dính lấy Lạc Dịch, tự đi loanh quanh nhìn ngắm, lật vài chiếc áo gió, cảm thấy chất lượng cũng bình thường nhưng giá tiền thì... ôi trời, những một nghìn ba trăm tệ cơ đấy! Huống chi, hiệu Adididas này là cái thứ quái quỷ gì chứ!
Dạo một vòng, thấy Lạc Dịch đã chọn đồ xong xuôi, ông chủ vừa bỏ đồ vào túi ni
-lông vừa gõ máy tính lạch cạch tính tiền:
"Hai mươi bình dưỡng khí, năm mươi lăm nhân với...".
Đợi đã! Chu Dao đi đến cạnh quầy, nghiêng người lấy một bình dưỡng khí cầm tay trong túi ra hỏi lại:
"Anh nói cái này bao nhiêu tiền?".
"Năm mươi lăm, bán bằng giá gốc rồi đấy!"
Bao nhiêu? Chu Dao nhăn mày.
"Giá bán lẻ cũng không đắt đến thế!".
Vẻ mặt ông chủ lúng túng, cười giả lả:
"Cô gái, cô không hiểu...".
"Tôi biết loại này, tôi từng mua rồi, là loại bình dân thôi." Chu Dao ngó nhãn hiệu rồi ngước mắt nhìn anh ta.
"Những năm mươi lăm cơ á? Không lấy nữa, anh cất đi, chúng tôi không cần". Cô vừa nới vừa định lấy hết đồ trong túi ni
-lông ra.
Ông chủ bối rối, quay sang cầu cứu Lạc Dịch:
"Ông chủ Lạc à, đây là giá gốc thật đấy! Anh xem...".
Lạc Dịch không rành lắm, trước kia đều là Ngô Địch đi mua hàng, giá trên hoá đơn cũng như thế này. Chu Dao quay đầu lại nhìn Lạc Dịch đăm đăm, ánh mắt tỏ vẻ nếu anh cãi lại thì tôi sẽ không vui một năm đấy!
Lạc Dịch vuốt mũi, hắng giọng hai cái rồi nói:
"Cứ thương lượng với cô ấy đi".
Chu Dao lập tức quay đầu nhìn ông chủ, mỉm cười ngoại giao:
"Mua cũng được, nhưng anh bớt thêm đi".
Ông chủ đành bó tay:
"Thôi được rồi, đều là bạn bè, năm mươi hai nhé!".
"Bớt được ba đồng thì được tích sự gì?"
Vậy năm mươi.
Bốn mươi. Chu Dao khí thế mạnh mẽ.
"Ặc, thật sự không được đâu, bốn mươi lăm, thật không thể bớt được nữa."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!