Edit + Beta: Tiểu Vũ
Không đợi mọi người trong phòng học kịp phản ứng, Minh Ngật đã sải bước chạy lên bục giảng, trực tiếp gấp máy tính của Giang Nhã Đồng xuống.
Một tiếng "Ầm" lớn vang lên.
Những học sinh ở trong phòng học vốn dĩ đang thì thầm to nhỏ về chuyện vừa xảy ra thế nhưng nhờ tiếng ầm kia mà tất cả đều im lặng lại.
Minh Ngật cực kỳ tức giận.
Phàm là những người quen biết anh đều biết anh là người dù trời có sập xuống thì anh cũng không thèm quan tâm, làm gì đã có ai gặp qua bộ dạng Minh Ngật tức giận đâu.
Thế nhưng giờ phút này anh lại cực kỳ tức giận, anh trực tiếp cầm mic lên, gằn từng câu từng chữ, nghiến răng nghiến lợi nói: "Bịa đặt!"
Mọi người phía dưới đều ngơ ngác nhìn nhau, trên mặt đều hiện ra sự lúng túng.
Lời nói này của Minh Ngật chính là tuyên bố anh không tin tưởng loại chuyện vớ vẩn này.
Chuyện kiểu này, yên lặng cho qua là xong, mọi người nhiều lắm cũng chỉ dám lén lút nói ở sau lưng thôi.
Thế nhưng hiện tại anh lại muốn làm sáng tỏ chuyện này, đưa nó lên khỏi mặt nước ra ngoài ánh sáng, điều này khiến mọi người trong phòng học lúc này cảm thấy cực kỳ lúng túng, không biết nên làm gì cho phải.
Minh Ngật càng phẫn nộ hơn.
Anh cảm thấy chính mình bị mất trí rồi, cho nên mới chạy lên đây nói những lời này.
"Cô ấy câu dẫn ai? Cô ấy cần phải câu dẫn ai nữa hả?"
"Tôi quen cô ấy từ nhỏ, sớm chiều chung sống... Tôi theo đuổi cô ấy lâu như vậy mà đến bây giờ cô ấy vẫn chưa đồng ý kia kìa. Sao tôi lại không thấy cô ấy chạy tới câu dẫn tôi nhỉ?"
Tất cả mọi người đều chấn kinh.
Cho dù năm nay Minh Ngật không tham gia vào đội tuyển thế nhưng vẫn có rất nhiều người ở đây biết anh, cũng biết được mối quan hệ anh em họ của anh và Kiều Tích.
Tuy là danh hiệu "Anh họ, em họ" này đối với người Trung Quốc thì có thể chẳng có chút quan hệ thân thích nào cả.
Thế nhưng những lời Minh Ngật vừa nói lại khiến mọi người ở đấy sốc đến tận óc... Anh họ em họ, thật sự là quá phản đạo đức rồi.
Trong lúc mọi người còn đang bận kinh ngạc, hoảng sợ thì Hàn Thư Ngôn đột nhiên đứng dậy.
Giọng nói của cậu không to nhưng lại rất rõ ràng------
"Thời gian tôi và Kiều Tích quen biết nhau không tính là lâu, nhưng đối với hiểu biết của tôi về cô ấy thì, cô ấy chắc chắn sẽ không làm ra những chuyện như vậy."
Tưởng Nhất Vĩ đang ngồi nghe cũng lười biếng lên tiếng: "Có phải ngu đâu mà đi câu dẫn người khác? Nói bậy bạ cái gì thế không biết. Tất cả giải tán đi."
Vốn dĩ sau khi nghe được câu nói của Minh Ngật thì mọi người cũng có chút tin tưởng rồi.
Dù sao thì với ngoại hình và trí thông minh của anh thì hiển nhiên là nhân vật nam chính bước ra từ truyện tranh rồi.
Anh hoàn mỹ như vậy mà vẫn chưa theo đuổi được Kiều Tích thế nên quả thật khó mà tưởng tượng nổi dáng vẻ cô đi câu dẫn người khác là như thế nào.
Nhưng ai mà ngờ được, sau đó lại nhảy hai người con trai khác nữa.
Hàn Thư Ngôn và Tưởng Nhất Vĩ không có chói sáng như Minh Ngật, thế nhưng hai người này cũng được coi là học thần, lại thêm vóc dáng cao ráo ngoại hình sáng sủa thế nên đương nhiên cũng là những đối tượng được các nữ sinh thầm mến.
Bỗng chốc có 3 người thanh niên ưu tú như vậy đứng ra lên tiếng bênh vực Kiều Tích, khó tránh khỏi làm người khác nghĩ lệch lạc.
Mọi người cảm thấy, cái tin nhắn kia, cũng không chắc là nói bừa đâu...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!