Trong phòng học nháy mắt liền yên lặng.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía thầy giáo trên bảng, cùng đợi thầy giải thích.
Minh Ngật vốn còn đang đứng dựa tường cũng quay trở lại chỗ ngồi của mình, mắt không nhìn bảng đen, mà là cúi đầu nhìn gì đó trong tay.
Thầy giáo cười híp mắt nhìn về phía Giang Nhã Đồng ngồi phía trước, trong giọng nói mang theo mấy phần đắc ý đùa dai, "Bạn học Tiểu Giang, bị lừa rồi? Không phát hiện ra đề bài này có bẫy sao?"
Giang Nhã Đồng vốn dĩ là người thông minh lại thêm ngày thường cũng rất chăm chỉ cố gắng, lúc lên lớp cũng rất tích cực trao đổi bài với thầy cô và bạn bè, thầy giáo cũng sớm có ấn tượng với bạn học này, thế nên cũng để ý đến thể diện của cô ta, chỉ là cười cười nói: "Biết em thông minh, nhưng là vẫn có chút hơi sơ ý rồi."
Thầy giáo nói xong câu đấy liền chiếu lên bài hàm số hôm trước học, "Tiết trước tôi đã nói thế nào? Hàm số có nghĩa thì mới có thể tích phân... Các em thử xem, hàm số này có nghĩa không?"
Giang Nhã Đồng bừng tỉnh hiểu ra, trong lúc nhất thời có chút ảo não.
Nói xong, thầy giáo liền nhìn về phía Kiều Tích, cười nói: "Em học sinh này, tiết trước tôi không có thấy em, em là tự mình ở nhà len lén học sao?"
Trong phòng học vang lên một trận cười thiện ý, mọi người đều quay đầu lại nhìn Kiều Tích.
Bị động đón nhận ánh mắt của mọi người, Kiều Tích có chút xấu hổ, mặt đỏ bừng lên, thanh âm không lớn nhưng lại hết sức rõ ràng: "Bởi vì là nội dung mới học, em nghĩ thầy không phải muốn làm khó bọn em, mà là muốn xem bọn em đã nắm vững địnhnghĩa hay chưa, thế nên em liền suy nghĩ kỹ về định nghĩa... "
Thầy giáo ngẩn người, sau đó cười ha ha nói: "Mọi người hãy học tập bạn học sinh này một chút, rất biết cách phỏng đoán ý đồ của người ra đề, sau này không học Toán học thì học Tâm lý học cũng rất có tiền đồ đấy!"
Trong phòng học lại một lần nữa vang lên những tiếng cười đầy thiện ý.
Thầy giáo xoay người đối mặt với bảng đen, lại một lần nữa cường điệu nói: "Tuy rằng khi đi thi sẽ không thi vào nội dung này, nhưng mà tôi biết các em đều có thói hư tật xấu này, không nhìn kỹ đề bài đã bắt đầu hùng hục đi giải đề rồi, làm xong bài mới phát hiện ra là chẳng được tích sự gì!"
Giang Nhã Đồng ngồi phía trước cúi đầu, không nói một lời lấy vở ra từ cặp sách, mở ra bắt đầu viết gì đó,
Minh Ngật ngồi hàng đầu không quay đầu lại, chỉ cầm lấy lon Coca trước mặt, ngửa đầu uống một ngụm.
Nói linh tinh.
Rõ ràng chính là đoán mò.
***
Tiết học kết thúc đã là 9 giờ, bên ngoài vừa mới trút xuống một trận mưa xối xả, lúc này điều hòa đã tắt, mấy cửa sổ trong phòng đều được mở ra, mang theo vài phần gió đêm tràn vào.
Kiều Tích đang thu dọn sách vở, Hàn Thư Ngôn ngồi cạnh kéo balo lại đứng yên chờ cô.
Mẹ Hàn Thư Ngôn là giáo sư trường đại học A, khu nhà ở giáo viên và công nhân viên chức của đại học A cách trường Trung học phụ thuộc rất gần, đi không tới 500m là tới.
Chế độ kiểm tra phòng ngủ của trại hè không nghiêm ngặt lắm, cậu mỗi lần học xong lớp Toán Olympic thì đều đã qua giờ kiểm tra rồi, thế nên dứt khoát liền trở về nhà ngủ.
"Khá muộn rồi, tớ đưa cậu về KTX nhé." Hàn Thư Ngôn nói.
Tuy rằng lúc này đi trong trường học cũng chẳng có nguy hiểm gì, thế nhưng để cảm ơn ý tốt cho mượn tài liệu của Hàn Thư Ngôn và cả việc thật ra hai người cũng tiện đường thế nên Kiều Tích không từ chối cậu.
Cho toàn bộ sách vở vào cặp, Kiều Tích kéo khóa lại, rồi nhịn không được mà nhìn thoáng qua chỗ ngồi của Minh Ngật ở hàng đầu.
Thầy giáo đã đi rồi, lúc này có rất nhiều người vây xung quanh anh hỏi bài tập.
Uyển Uyển nói một điểm không sai tẹo nào, cho dù là ở trại hè Toán Olympic nơi nhân tài tập hợp, Minh Ngật vẫn là một sự tồn tại không ai có thể không để ý.
Suy nghĩ của anh rõ ràng, tư duy nhạy bén, đại đa số vấn đề làm khó người khác, anh chỉ cần liếc mắt nhìn qua liền có thể nhận ra vấn đề then chốt.
Mới chỉ nói vài câu mà những người vây xung quanh anh đã giảm hơn nửa rồi.
Chờ Hàn Thư Ngôn và Kiều Tích đi ngang qua chỗ anh ngồi thì, cũng chỉ còn lại một người là Giang Nhã Đồng đứng đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!