Chính nhờ sự chủ động tối hôm ấy của Lư Chi mà mối quan hệ giữa cô và Giang Vi trở nên thân thiết hơn rất nhiều. Ít nhất thì Giang Vi cũng không còn giữ thái độ dè dặt như trước nữa. Tuy vậy, phần lớn thời gian người chủ động vẫn luôn là Lư Chi. Cô ôm anh, hôn anh chẳng hề ngại ngần. Mà Giang Vi cũng chưa từng từ chối, thậm chí còn rất hưởng thụ.
"Người yêu ơi!"
Vừa bước ra khỏi ký túc xá, Lư Chi đã trông thấy Giang Vi đang đứng trước cổng chờ mình. Cô lao tới như một cơn gió, nhào thẳng vào vòng tay anh, "Em muốn ôm~"
Giang Vi ôm cô vào lòng, còn tranh thủ đặt một nụ hôn nhẹ lên má cô.
Tống Sơ đứng bên cạnh ngán ngẩm nhìn cảnh tượng trước mắt.
Trước đây lúc nào cô ấy cũng thúc giục Lư Chi tìm một người mình yêu để ở bên. Giờ thì ước nguyện đã thành sự thật rồi đấy, nhưng nhìn thế này, lòng lại dấy lên cảm giác ghen tị. Cô ấy cũng muốn có người yêu.
Ngày tháng cứ thế lặng lẽ trôi qua.
Người ta vẫn thường nói "vật cực tất phản", khi mọi chuyện phát triển lên đến điểm cực thịnh, tự khắc sẽ chuyển hướng theo chiều ngược lại.
Không ngờ chuyện lại xảy đến nhanh như vậy.
Hôm đó là một ngày cuối tuần. Lư Chi ở nhà, tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa thì bắt đầu trang điểm. Buổi tối cô đã hẹn với Giang Vi và nhóm Tống Sơ, Cố Thịnh đi ăn tối rồi xem phim. Lát nữa Giang Vi sẽ tới đón cô.
Vì vẫn còn sớm nên cô nửa nằm nửa ngồi trên ghế xô pha, lướt điện thoại giết thời gian. Trước đây cô chẳng bao giờ vào diễn đàn trường, nhưng chơi với Cố Thịnh lâu ngày cũng bị ảnh hưởng ít nhiều, thi thoảng rảnh rỗi không có gì làm, cô lại lướt diễn đàn trường tìm niềm vui cho khuây khỏa.
Nào ngờ lần này cô lại nhìn thấy bài viết nóng hổi mới được đăng hôm nay có liên quan đến mình.
Có hai bài viết:
Gớm chết đi được, Lư Chi và Giang Vi phô trương quá rồi đấy!
Nội dung bài viết không dài. Lư Chi chỉ lướt sơ qua, đại ý là chê cô và Giang Vi hành xử lố bịch, đi đâu cũng thấy hai người như hình với bóng khiến người khác phát ngán.
Lư Chi ngẫm nghĩ lại, bọn cô phô trương ư?
Cô và Giang Vi yêu nhau cũng như bao cặp đôi bình thường khác thôi mà, có gì quá nổi bật đâu. Chỉ cùng đi học, ăn cơm, thỉnh thoảng ôm nhau, hôn nhẹ một cái, vậy mà cũng gọi là phô trương?
Cô thật sự không hiểu nổi.
Tất nhiên cũng có không ít người cùng quan điểm với cô:
"Có gì to tát đâu, người ta yêu nhau thì liên quan gì đến mày mà ý kiến với chả ý cò."
"Ghen ăn tức ở thì có. Người ta là trai tài gái sắc đấy."
"Cặp đôi nào chẳng thế."
"Có gì đáng bàn đâu, vớ vẩn tào lao."
"Đúng thế, yêu nhau mà cấm ôm hôn thì dẹp mẹ đi, cứ phải khó chịu khắt khe thế làm gì?"
"Giải tán đi, bài viết kiểu này toàn rảnh rỗi sinh nông nổi."
"Dẹp, ai về nhà nấy."
Quả nhiên bài viết này chẳng gây được sóng gió to tát. Mấy chuyện vặt vãnh thế này nhan nhản trên diễn đàn, chẳng ai buồn quan tâm.
Nhưng bài thứ hai thì khác hẳn.
Dòng chữ tiêu đề cực kỳ nổi bật:
Bóc phốt sinh viên Lư Chi của Học viện Luật.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!