Lâm Hề Cảnh nghĩ nghĩ.
Dọc đường đi này, số lần cô nói chính mình học khoa Tâm lý, không tới mười lần, cũng ít nhất bảy tám lần. Hơn nữa lúc làm thủ tục nhập học, bên trên cũng viết rõ chuyên ngành của cô.
Nếu lúc này, cô thật sự tin tưởng Hà Nho Lương đến bây giờ cũng không biết cô học khoa Tâm lý -----
-
--ĐỌC FULL TẠI ---
Này không phải tương đương với không mang đầu óc đến trường sao.
Chờ nam sinh đi rồi, bầu không khí trầm mặc xuống.
Hà Nho Lương vừa tiếp tục kéo cái vali lớn đi về phía trước, vừa nói: "Đi thôi, bên ngoài rất nắng."
Lâm Hề Cảnh sửng sờ trả lời, vội vàng đuổi kịp.
Rất nhanh, Lâm Hề Cảnh nhớ lại chuyện vừa nãy, sau khi rối rắm vài giây, cảm thấy chính mình hình như không có lý do gì mà phải kiềm chế không hỏi cả, dứt khoát hỏi thẳng: "Đàn anh, anh thật sự nghe nhầm?"
Hà Nho Lương mắt cũng không nâng, còn rất nghiêm túc đáp: "Ừ."
C FULL TẠI ---
Được thôi.
Anh có lòng dẫn cô đi báo danh, còn giúp cô kéo hành lý, dẫn cô đến ký túc xá, nếu cô còn kiên trì hỏi tiếp, một bậc thang cũng không cho đối phương, này hình như hơi quá đáng.
Dường như đã nhận ra cô hoàn toàn không tin.
Mi mắt Hà Nho Lương giật giật, đúng lúc thừa nhận chính mình nói dối: "Không có nghe sai."
"Hả?"
"Khoa Tâm lý ngành Ứng dụng tâm lý học."
Lâm Hề Cảnh vội vàng gật đầu: "Vậy anh vừa mới......."
Không đợi cô nói xong, Hà Nho Lương đột nhiên nghiêm trang ngắt lời cô.
"Chuyên ngành rất tốt."
"Hả?" Nói đến đây, Lâm Hề Cảnh trừng mắt nhìn, cũng nghiêm trang hơn, "Em cũng cảm thấy rất tốt, em và chị em thương lượng rất lâu mới đưa ra quyết định này."
Hà Nho Lương khẽ cười một tiếng, rất nhanh, anh hạ cằm, thu hồi độ cong khóe miệng, quay đầu lại nhìn cô.
Trong nháy mắt, cảm xúc trên mặt Hà Nho Lương đã không còn sót lại chút gì. Ánh mắt ôn hòa trời sinh mang theo ý lạnh, lời nói ra cũng không hề dao động.
"Đậu đại học cũng không được thả lỏng, học tập thật tốt."
Đột nhiên bị học bá dạy dỗ, Lâm Hề Cảnh căng thẳng, vội vàng gật đầu.
"Nhất định, nhất định."
Lâm Hề Cảnh chỉ cho rằng những lời này của anh là nhắc nhở ấm áp.
Chỉ điểm đại khái là: Em xem đi, trước kia anh là thủ khoa của kỳ thi đại học, nhưng anh không học tập cho tốt, anh rớt tất cả các môn, anh bị lưu ban, anh lập tức nếm được mùi vị từ thiên đường rơi thẳng vào địa ngục, anh ở trường nổi danh, anh mất mặt chết rồi.
Cho nên cô ngàn vạn lần không thể thả lỏng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!