Chương 14: (Vô Đề)

Thấy Hứa Phóng nhìn chằm chằm vào di động, Trương Hạc bạn cùng phòng ngồi bên cạnh cậu nhịn không được thò qua xem, hâm mộ: "Có bạn gái thật khác biệt, một ngày 24 giờ nhìn di động……"

Không đợi cậu ta nói xong, cậu đột nhiên thấy được nội dung trên màn hình, theo bản năng mắng: "Mẹ kiếp, cái này có hay gì để xem?"

Mặt mày Hứa Phóng như không sao, chưa nói cái gì, đem màn hình điện thoại tắt đi, đặt ở trên mặt bàn, mặt không đổi sắc bắt đầu ăn mì thịt bò trước mặt.

Trương Hạc cũng nhìn cơm sáng trước mặt, dạ dày nhộn nhạo một trận lớn, trong cổ họng tựa hồ muốn nôn ra.

Cậu ta quay đầu nhìn về phía Hứa Phóng, ngón tay run rẩy, không thể tin tưởng nói: "Cậu liền ăn như vậy?"

Chiếc đũa của Hứa Phóng không ngừng, mắt cũng không nâng, ám chỉ của cậu ta không dao động.

"Cậu muốn ăn tự mình đi nấu."

"……" Trương Hạc bị cậu nói sửng sốt, lập tức kêu to, "Không phải! Mình nói cậu nhìn thứ kia lâu như vậy, cậu không cảm thấy buồn nôn sao?!"

Nghe vậy, Hứa Phóng đột nhiên phản ứng lại, dừng một chút, chậm rãi "A" một tiếng, lại cầm lấy di động, nhắn cho Lâm Hề Trì: [ đẹp.

]

Trương Hạc: "……" Tha thứ cậu ta không hiểu thế giới tình yêu.

Không bao lâu, Hứa Phóng lại bổ sung hai chữ: [ cái rắm.

]

Nhìn đến hai chữ này, biểu tình Trương Hạc mới hơi chút vừa lòng, nhưng cậu lại lắc đầu, giáo dục nói: "Giọng điệu của cậu lại muốn tức giận hơn, bằng không lần sau cô nàng còn sẽ gửi cho cậu."

Hứa Phóng không động tĩnh, chỉ nhàn nhạt nói: "Đã biết."Ăn xong cơm chiều, Lâm Hề Trì về ký túc xá một chuyến, đem cặp sách thả lại trong ký túc xá.

Không biết hội nhóm mấy giờ mới có thể tan họp, nàng dứt khoát tắm rửa trước, sau đó mới ra cửa.

7 giờ tối, lượng người ở nhà ăn đã ít hơn rất nhiều, chia làm vài cái chỗ rải rác mấy người ngồi.

Lâm Hề Trì đi đến vị trí họp tối qua.

Lúc này chỉ có năm người tới, là Vu Trạch và Hà Nho Lương, còn ba nữ sinh trong hội.

Ba nữ sinh ngồi thành một hàng, Vu Trạch và Hà Nho Lương ngồi ở đối diện các nàng.

Tình huống này, Lâm Hề Trì đành phải đi qua đi ngồi vào bên cạnh Hà Nho Lương.

Mấy người chào hỏi, lại tiếp tục thảo luận luật bóng rổ và quá trình.

Vu Trạch dùng máy tính trước mặt, chiếu một kế hoạch cho trận bóng rổ mới cho bọn họ xem: "Đại thể quá trình là không khác biệt lắm, cho nên kế hoạch này khá tốt để thực hiện."

Lâm Hề Trì cũng mở ra máy tính.

Thái độ của Hà Nho Lương cũng khác thường, thực nghiêm túc gõ máy tính, đã bắt đầu viết chủ đề hoạt động.

Những người khác cũng phân công, không đợi người tới đủ, kế hoạch liền gần hoàn thành.

Có người buổi tối có tiết hay tiết tự học buổi tối, mãi cho đến 10 giờ, mọi người trong nhóm mới tới đủ.

Lúc sau Vu Trạch liền bắt đầu phân chia nhiệm vụ: "Tuyên truyền có nhóm khác phụ trách.

Trường học có sáu khoa, chúng ta có mười ba người, vừa vặn chia làm sáu tổ, mỗi tổ hai người.

Bởi vì khoa Công nghệ có nhiều ngành nên có ba người."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!