Chương 11: (Vô Đề)

Nhìn đến những lời này, Lâm Hề Trì thiếu chút nữa không nói lên lời.

Nàng là thật sự không nghĩ tới chuyện vừa rồi lại bị phát tán, lại còn nhanh như vậy, liền chưa tới một giờ đã bị người phát tán lên diễn đàn trường học.

Không thể tin được nhất còn truyền thành dạng này.

Nhưng nàng nhớ lại tình huống thì cảm thấy người khác suy đoán như vậy rất hợp tình hợp lý……

Ba cô bạn cùng phòng còn đang thảo luận, nhưng đều không quá tin tưởng chuyện này.

Thực mau, Nhiếp Duyệt quay đầu lại hỏi nàng: "Trì Trì, cậu đêm nay không phải liên hoan hội nhóm sao? Mình nhớ rõ cậu giống như nói lúc sau là đi sân thể dục chơi trò chơi đi, cậu có nhìn đến sao?"

Lâm Hề Trì dừng một chút, thực thành thật mà nói: "Là mình."

Nhiếp Duyệt nhất thời không phản ứng lại đây: "A?"

Mặt khác hai người nháy mắt cũng đem tầm mắt đặt ở trên người Lâm Hề Trì, chọc nàng có chút ngượng ngùng, lúng ta lúng túng nói: "Cái này hẳn là nói mình……"

"……"

"…………"

Ba người ánh mắt khiếp sợ.

Lâm Hề Trì cũng phản ứng lại mình nói thế là thừa nhận chuyện trên diễn đàn, nàng lập tức xua tay, đem chuyện vừa rồi mấy cô nàng còn không hiểu rõ giải thích rõ ràng.

Chờ nàng nói xong, Nhiếp Duyệt cười ra tiếng: "Trúc mã nhỏ của cậu cũng quá hố đi?"

Lâm Hề Trì: "Cũng không phải, là mình trước làm cậu ấy tức giận."

Nhiếp Duyệt: "Nếu không để mình ở trên diễn đàn giải thích giúp cậu một chút?"

Lâm Hề Trì nghĩ nghĩ: "Trên đó có nói ra tên bọn mình không?"

Nhiếp Duyệt: "Giống như không có, chỉ là có người nói nam sinh là hệ quốc phòng là năm nhất."

Lâm Hề Trì: "Vậy đừng động, dù sao cũng không biết là ai."

Nhiếp Duyệt gật gật đầu, trực tiếp đem trang web tắt đi.

"Nói thật trúc mã của cậu bộ dáng rất hung dữ." Nhiếp Duyệt nhớ lại vài lần trước nhìn thấy Hứa Phóng, "Cảm giác bộ dáng rất ngầu, lần trước cậu gọi cậu ta ôm sách giúp mình cũng không dám nói chuyện……"

Lâm Hề Trì sửng sốt: "A? Vì cái gì?"

Trần Hàm: "Kỳ thật mình cũng cảm thấy……"

"Không biết, liền cứ vậy rất dọa người." Nhiếp Duyệt đột nhiên có loại cảm giác nói xâu sau lưng, có chút ngượng ngùng, "Dù sao chính là không tốt tiếp cận đi, bất quá xem hai người các cậu ở chung còn rất đáng yêu."

"Cũng còn tốt đi." Lâm Hề Trì nhớ lại bộ dáng lúc Hứa Phóng tức giận, "Kỳ thật cậu ấy thuộc về tính tình đặc biệt không tốt, nhưng là nhiều nhất liền mắng cậu vài câu."

"Vậy còn gọi tốt……"

"Nhưng tưởng tượng như vậy." Lâm Hề Trì sờ sờ cằm, "Nhà cậu ấy những đứa trẻ con họ hàng, em gái em họ mình, giống như thật sự đều rất sợ cậu."

Nhiếp Duyệt vừa định nói cái gì, Lâm Hề Trì lại tiếp tục nói: "Chỉ có mình không sợ cường quyền."

"……"

Qua vài giây.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!