Chương 10: (Vô Đề)

Nghe nói lúc đó ngay cả ngự y trong cung cũng được mời đến hết, cuối cùng đều lắc đầu, dặn phủ chuẩn bị hậu sự.

Nhưng Lý Thốc không từ bỏ ta, không biết tìm đâu ra một thần y, cuối cùng thực sự cứu ta về từ cõi chết.

Sau khi ta tỉnh lại Lý Thốc ôm ta khóc suốt hai canh giờ, nói nếu ta chết, hắn cũng không sống nữa.

Lúc đó ta chỉ coi là lời trẻ con nói đùa, chưa từng để tâm.

"Eo này có phải hơi to quá không, hay là để ta bảo ma ma đem về cung sửa lại?" Mẫu thân sờ eo ta hỏi.

Ta lắc đầu:

"Cứ thế này đi, tốt rồi."

Vốn chỉ là một cuộc hôn nhân vì lợi ích, cần gì phải cưỡng cầu mọi thứ hoàn hảo.

Mẫu thân thấy ta không có hứng thú, lại đổi chủ đề:

"Thốc Nhi về Tuyên Lâm rồi."

Về Tuyên Lâm?

"Ừm. Hắn nói lâu rồi không về thăm, muốn đi giải sầu một chút."

Tình cảm của Lý Thốc dành cho ta, họ đều hiểu rõ.

Mẫu thân nói vậy, cũng là muốn xem ta có ý gì.

Cũng tốt. Đợi đến khi hắn trở về, ta đã là hoàng tẩu của hắn rồi.

Mọi thứ đã được định đoạt.

Thấy ta không có gì bất thường, mẫu thân có vẻ trầm tư thở dài.

11

Không biết vì sao, những ngày không có tiếng sáo của Lý Thốc bầu bạn này, trong lòng ta luôn cảm thấy bất an.

Cứ cảm thấy sẽ có chuyện lớn xảy ra.

Ngày ta và Thái tử đại hôn, sáng sớm ta đã bị Cận Nguyệt và những người khác kéo dậy tắm rửa, thay y phục, trang điểm.

Ta như con rối, ngoan ngoãn để mặc họ bày biện.

Nhớ lại lần đầu ta xuất giá, trong lòng vừa mong đợi vừa hồi hộp.

Nhưng lần này, lòng ta như nước lặng, giống như đang làm một công việc thường ngày vậy.

Có lẽ cuộc sống sau này của ta sẽ đều như thế này chăng.

Không hiểu sao, lúc này trong đầu ta toàn là bóng dáng của Lý Thốc, giờ này hắn đang làm gì nhỉ?

Ta sợ hãi vì một ý nghĩ chợt hiện lên.

Nên lắc đầu, không để bản thân nghĩ lung tung nữa.

Đại ca đột nhiên đẩy cửa xông vào, với vẻ mặt nghiêm trọng nói với ta.

Kinh thành đại loạn, Lý Thốc dẫn quân tạo phản.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!