Edit: Juri
Beta: Haf
"Tôi nhẹ chút, sẽ không sao đâu." Thường Cửu nắm mắt cá chân cậu kéo người trở về.
Lan Tiểu Xuyên ngoan ngoãn "Dạ" một tiếng, ôm bụng dưới không nói gì.
"Có thật là không muốn không?" Thường Cửu ngạc nhiên đến gần hỏi, "Những Omega khác khi mang thai đều quấn lấy Alpha đòi hỏi, em ngược lại thì hay rồi, chỉ toàn trốn tôi.
"Em muốn." Lan Tiểu Xuyên nói xong đỏ hết mặt mày, "Buổi tối phía dưới thường xuyên ẩm ướt, nhưng em vẫn cảm thấy có gì đó kỳ quái mà!"
Thường Cửu híp mắt nhìn cậu phút chốc, sau đó bỗng nhiên dán vào tai Lan Tiểu Xuyên cười nói: "Không ổn nha, Tiểu Xuyên của tôi cũng biết thẹn thùng."
Lan Tiểu Xuyên nghe vậy liền nhấc chân muốn đá Alpha, nhưng không ngờ chân lại đụng đến thứ trong quần Thường Cửu, nhất thời cả người giống như con tôm nhỏ bị nướng chín cuộn thành một đoàn, ôm chăn run cầm cập: "Xấu hổ chết mất!"
"Tiểu Xuyên." Thường Cửu nắm mắt cá chân Omega, để bàn chân cậu đạp lên dục vọng của mình, "Em xem, tôi đã nhịn lâu lắm rồi."
Lan Tiểu Xuyên ngượng đến cả người nóng lên, căn bản không dám tiếp tục giẫm, dùng chăn che mặt không lên tiếng.
"Em không nói lời nào tôi sẽ coi như em muốn." Thường Cửu nín cười kéo quần Lan Tiểu Xuyên xuống, nhìn thấy miệng huyệt phấn nộn chảy đầy dâm thủy thì càng gấp gáp hơn, dùng tay qua loa sờ soạng mấy lần, sau đó thẳng lưng đâm sâu vào bên trong.
Lan Tiểu Xuyên đã lâu lắm rồi chưa cùng Thường Cửu thân thiết, sợ đến không để ý phải che mặt nữa, hai tay nâng bụng dưới hoảng loạn giãy dụa: "Đứa nhỏ… Đứa nhỏ!"
"Không làm vào tận trong đâu." Thường Cửu ôm lấy vòng eo mềm mại của cậu đỉnh lộng, "Đừng sợ."
Lan Tiểu Xuyên lúc này mới an ổn lại, tốn công tốn sức nhấc cái mông lên, mặt lặng lẽ nhìn hạ thân, thấy cảnh tượng căn dục vọng dữ tợn đang đâm sâu vào huyệt thịt thì cần cổ đều đỏ bừng, chôn mặt vào trong hõm cổ Thường Cửu, trông giống một chú đà điểu con.
"Tiểu Xuyên, có thoải mái không?" Thường Cửu lại có ý định đùa cậu.
"Mắc cỡ chết đi được…" Trong miệng Lan Tiểu Xuyên phât ra tiếng rầm rì oán giận, huyệt đạo khát khao lại thẳng thắn mà co rút, ngậm lấy côn thịt dữ tợn dùng sức mút vào.
"Nhớ tôi chăng?" Thường Cửu sờ rãnh đùi tràn đầy dâm thủy của Omega, "Chảy thật nhiều nước."
"Cửu ca!" Lan Tiểu Xuyên nghe vậy tức giận quay đầu hừ nhẹ.
Thường Cửu vươn người tới hôn cậu, mặc dù không dám dùng sức đỉnh lộng, nhưng đối với Omega đang trong giai đoạn mang thai mẫn cảm mà nói thì như vậy cũng đã đủ rồi. Lan Tiểu Xuyên rên rỉ chốc lát, cuối cùng ưỡn ngực bắn tinh, thỏa mãn nâng bụng nằm ngáp trên giường.
"Mệt mỏi?" Thường Cửu cẩn thận từng li từng tí nằm bên người cậu, chỉ lo đè trúng bụng Lan Tiểu Xuyên.
"Mệt…" Trong giọng nói Lan Tiểu Xuyên tràn đầy sự động tình run rẩy, Thường Cửu rất nhiều ngày chưa được nghe, cảm thấy thanh âm này dính toàn mật ngọt, mềm mại nhỏ nhẹ đâm thẳng vào buồng tim, liền ôm cậu nằm xuống: "Mệt thì nghỉ một chút."
Lan Tiểu Xuyên cọ vào lồng ngực Thường Cửu ngửi ngửi, nghe được mùi tin tức tố nóng rực của Alpha mới dần thấy an tâm, yên lặng sờ bụng chìm vào giấc ngủ. Nhưng tới lúc tỉnh dậy lại không an phận, thừa dịp Thường Cửu còn chưa mở mắt ra, dùng hai tay hai chân bò lên người Alpha.
Thường Cửu giả vờ ngủ chờ xem Lan Tiểu Xuyên muốn làm gì.
Mà Lan Tiểu Xuyên bò vào lồng ngực Thường Cửu một hồi lâu cũng không có động tĩnh, chỉ có eo lay động theo từng biên độ nhỏ, cuối cùng trù trừ mở hai chân ra cọ cọ dục vọng của Alpha, cọ xong lại ủy khuất sụt sịt mũi, sau đó rầm rì oán giận: "Thật là nóng."
Thường Cửu nghe được suýt chút nữa cười ra tiếng, cố nén bất động.
Lan Tiểu Xuyên mở chân ra, cẩn thận ngồi lên đũng quần của Alpha, không dám ăn vào cả cây côn thịt, liền đỡ eo Thường Cửu dùng miệng huyện ẩm nhuyễn làm phiền căn dục vọng dữ tợn, khiến tính khí to dài dính đầy dâm thủy bóng loáng. Cậu bắt đầu cảm thấy ngại ngùng, muốn thừa dịp Alpha còn đang ngủ lấy tay xoa xoa một chút, ai ngờ tay mới vừa động đến dương vật của Thường Cửu nó đã chợt cứng lên, rung rung đâm vào tay cậu.
"A?"
Lan Tiểu Xuyên nghi ngờ cúi đầu, buồn bực lấy đầu ngón tay đâm đâm dục vọng sưng to, sau đó mới chợt phát hiện ra điều gì đó, đột nhiên bò vào trong chăn tức giận kêu, "Cửu ca xấu tính, tỉnh rồi mà vẫn còn giả vờ ngủ!"
Thường Cửu nghe lời này là biết mình giả vờ không được nữa, cười ôm eo Lan Tiểu Xuyên không nói câu nào.
Lan Tiểu Xuyên nghe thấy tiếng cười của Thường Cửu, vừa xấu hổ vừa tức giận, đạp chân nói thầm: "Lần sau không cho anh sờ nữa."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!