Chương 34: (Vô Đề)

Edit: Juri

Beta: Haf

Lan Tiểu Xuyên lúc này mặt mày mới hớn hở lên, vươn mình qua hôn cằm Thường Cửu một cái, đứng dậy vừa hát vừa dọn phòng. Thường Cửu ngồi ở bên giường một hồi, nhìn chằm chằm bóng lưng của Lan Tiểu Xuyên, một lát sau bỗng nhiên nói: "Tiểu Xuyên, chúng ta có con đi."

Lan Tiểu Xuyên cả kinh, suýt nữa trượt tay làm vỡ chén trà trên bàn, đỏ mặt chạy ra khỏi phòng: "Cửu ca, em… em đi làm bữa sáng cho anh."

"Tiểu Xuyên?" Thường Cửu không ngờ rằng lời nói của mình lại dọa tới Lan Tiểu Xuyên, dở khóc dở cười lật chăn lên đuổi theo, "Em không thích thì không cần nữa, chạy cái gì?"

Lan Tiểu Xuyên lạch bạch chạy vào phòng khách, trốn ở sau bàn ăn che lỗ tai nói: "Cửu ca anh không biết xấu hổ!"

"Tôi làm sao không biết xấu hổ được?" Thường Cửu cùng cậu chạy vào phòng ăn, thấy Lan Tiểu Xuyên đang nấp sau tấm khăn trải bàn màu hồng, đỉnh đầu nho nhỏ không ngừng lấp ló bèn làm bộ không tìm thấy cậu, gọi to: "Tiểu Xuyên, em trốn đâu rồi?"

Lan Tiểu Xuyên xấu hổ đến mức hận không thể tìm một cái lỗ mà chui vào, lẩm bẩm oán giận: "Cửu ca anh làm sao không tìm được em?"

Thường Cửu nhẹ nhàng đi tới phía sau lưng Lan Tiểu Xuyên, mạnh mẽ đem người bế từ trên mặt đất lên: "Tìm được em rồi."

Lan Tiểu Xuyên sợ hãi kêu lên, hai chân vẫy đạp giữa không trung, sau đó che ngực quay đầu trừng Thường Cửu: "Cửu ca lại bắt nạt em."

"Em nói bắt nạt thì chính là bắt nạt đi." Thường Cửu đặt Omega xuống dưới đất ôm thật chặt, "Vậy sau này tôi có được bắt nạt em nữa không, nói không đúng là tôi bắt em sinh con đấy."

"Cửu ca… Cửu ca có muốn không?" Lan Tiểu Xuyên một bên nghịch đầu ngón tay Thường Cửu, một bên dùng thanh âm nhỏ như muỗi kêu hỏi.

"Nếu em nguyện ý thì tôi muốn." Thường Cửu cúi người ôm cậu, ghé vào lỗ tai cậu nhẹ giọng nói, "Em không muốn, vậy tôi cả đời chỉ có một mình em."

Lan Tiểu Xuyên nghe vậy liền cảm thấy mũi hơi chua chua, vừa cảm động vừa tức giận, đạp chân Thường Cửu rầm rì oán trách: "Đó… đó đều là chuyện của sau này, em khó nói chắc được."

"Tiểu Xuyên muốn thì tôi phải cố gắng hơn một chút." Thường Cửu nhịn cười cắn chặt vành tai Omega trêu ghẹo, "Quan trọng là ở người làm."

"Cửu ca!" Lan Tiểu Xuyên triệt để tức giận, cả khuôn mặt đều ngượng đến đỏ bừng, lật tay Alpha ra, không thèm quay đầu đi thẳng vào phòng bếp làm bữa sáng.

Thường Cửu ở trong phòng ăn vừa cười vừa lắc đầu, kéo ghế tựa ra một bên xem báo một bên chờ Lan Tiểu Xuyên làm xong bữa sáng. Mà bên trong phòng bếp, Lan Tiểu Xuyên đang cầm một mẩu bánh mì che mặt cười khúc khích, thỉnh thoảng lại rên rỉ lên, cuối cùng quên luôn lọ mứt hoa quả, chỉ bưng một khay đầy lát bánh mì chui vào lồng ngực Thường Cửu ngọ nguậy.

"Bữa sáng em làm ngon hơn nhiều so với việc chỉ ăn mỗi bánh mì không đấy." Thường Cửu ôm cậu, mặt không đỏ tim không đập mà nói, "Mứt vừa ngọt lại vừa nhiều."

Lan Tiểu Xuyên bị Thường Cửu đùa đến bối rối, sống chết không chịu ngẩng đầu, vùi trong lồng ngực Alpha phả hơi nóng vào.

"Được rồi, để tôi đi lấy mứt hoa quả." Thường Cửu vỗ vỗ đầu Lan Tiểu Xuyên, đem người đặt ở trên ghế đứng dậy đi vào nhà bếp.

Lan Tiểu Xuyên thất thần một hồi lâu, trên mặt còn vương lại vài nét đỏ ửng chậm chạp chưa chịu tan, nhìn xung quanh vài vòng, ánh mắt rốt cục rơi lên tờ báo.

"Ô, Thường Hành và Cửu ca cãi nhau?" Lan Tiểu Xuyên đột nhiên mở to hai mắt, sau đó nghe thấy tiếng bước chân của Thường Cửu thì lật tờ báo lại.

"Thích vị nào?" Thường Cửu đặt mứt hoa quả xuống trước mặt Lan Tiểu Xuyên, "Tôi cho em ăn."

Lan Tiểu Xuyên chưa kịp hoàn hồn, ngây ngốc nhìn chằm chằm mặt Thường Cửu, nửa ngày sau khóe mắt chợt rơi xuống một giọt nước mắt.

Thường Cửu sợ hết hồn: "Thời kỳ động dục không phải đã qua sao? Tôi nghĩ chỉ rời đi một chút như vậy em sẽ không khó chịu."

Lan Tiểu Xuyên hoảng hốt lắc đầu, cắn răng kéo tay Thường Cửu lại: "Không phải, Cửu ca, em chỉ là… cảm động."

Thường Cửu lúc này mới thả lỏng thân thể: "Này thì cảm động cái gì? Tiểu Xuyên, tôi còn muốn đối xử với em tốt hơn."

Lan Tiểu Xuyên như nghẹn thứ gì ở cổ họng, há miệng hồi lâu cũng chỉ có thể phát ra một tiếng than thở "Cửu ca".

Thường Cửu ngồi xuống giúp Lan Tiểu Xuyên phết mứt hoa quả lên bánh mì, nói không ngừng: "Ăn no chúng ta liền đi đăng ký, hôm nay khí trời cũng tốt lắm, đăng ký xong tôi dẫn em đi ăn mì được không?"

Lan Tiểu Xuyên nhẹ nhàng "Ừ" một tiếng, móng tay đâm vào lòng bàn tay.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!