Edit: Juri
Beta: Haf
"Lần sau còn dám lén uống thuốc ức chế sau lưng tôi?" Thường Cửu vỗ vỗ mông cậu, hừ nhẹ.
"Không… Không dám…" Lan Tiểu Xuyên nằm lỳ ở trên giường ngoan ngoãn tách hai chân ra, đóa hoa lê nở rộ trên lưng dính vài giọt mồ hôi, ướt át kiều diễm.
Cơn giận của Thường Cửu đã sớm tan thành mây khói, hắn thương Lan Tiểu Xuyên còn không kịp thì làm sao nỡ tức giận với cậu? Lúc này đem người ôm chặt mà đâm lên, hai tay vòng tới trước ngực Lan Tiểu Xuyên vuốt ve bộ ngực non mềm của cậu.
Lan Tiểu Xuyên khắp toàn thân từ trên xuống dưới không có nơi nào là không mẫn cảm, Thường Cửu càng sờ, huyệt đạo của cậu càng chảy ra nhiều dịch, cuối cùng cả người cậu bỗng chợt cứng đờ, sức cùng lực kiệt mà ngã xuống giường.
Thời kỳ động dục còn chưa qua, Lan Tiểu Xuyên không còn khí lực để cùng Thường Cửu thân thiết, nhưng lại không thể tách khỏi hương vị tin tức tố cùng khí cụ to lớn của Alpha, hai đôi mắt long lanh nước dán sát vào lồng ngực Thường Cửu, vô cùng đáng thương mà khẩn cầu: "Cửu ca… Đừng đi mà…"
Thường Cửu thấy thế liền không nỡ rút ra, tính khí vẫn tiếp tục cắm trong tiểu huyệt ẩm ướt ấm nóng của Lan Tiểu Xuyên, vừa thoải mái lại thỏa mãn. Mà Lan Tiểu Xuyên rúc trong lồng ngực Thường Cửu cũng bởi mệt mỏi mà ngủ thiếp đi, ngủ tỉnh rồi lại quấn lấy Alpha thân mật, mãi đến tận ngày thứ tư, lúc thời kỳ động dục dần rút đi mới an an ổn ổn mà ngủ ngon giấc, chỉ là miệng huyệt non mềm sưng đến lợi hại, khiến hai người trong một quãng thời gian dài đều không thể tiếp tục làm tình.
Lần này hai người bọn họ mới coi như chân chính không còn khúc mắc gì nữa.
Thường Cửu đánh dấu Lan Tiểu Xuyên xong thì trong lòng tràn đầy vui mừng, thấy cậu ngủ cũng không nỡ buông tay, liền dùng áo của chính mình đem cậu bao bọc ôm xuống dưới lầu xem tin tức, vừa vặn Thường Hành tay cầm chìa khóa xe từ bên ngoài trở về, vẻ mặt tràn đầy ý vị "đường làm quan rộng mở"*, thấy Thường Cửu liền thân thiết mà kêu một tiếng "ca", sau đó cười híp mắt trêu ghẹo: "Cửu ca, anh vừa bắt nạt chị dâu a?"
(* vẻ mặt làm ăn, đàm phán thành công)
Lan Tiểu Xuyên ngủ không sâu, nghe vậy liền co rúc trong lồng ngực Thường Cửu run lẩy bẩy.
"Mới vừa cùng chị dâu em thành kết, đem tin tức tố trên người thu lại đi." Thường Cửu cau mày ôm eo Lan Tiểu Xuyên, tiện đà nhìn Thường Hành, "Mấy ngày nay đi đâu vậy?"
Thường Hành biết Omega vừa bị đánh dấu sẽ đặc biệt yếu đuối, vội vã chạy vào trong phòng, chỉ lo dọa sợ Lan Tiểu Xuyên, miệng lại bô bô nói: "Em đi làm việc đây!"
Thường Cửu không thèm để ý đến hắn, nắm cằm Lan Tiểu Xuyên vừa suy nghĩ vừa hôn. Hôn thêm vài lần nữa thì người trong lồng ngực hắn mới dần dần bình tĩnh lại, phiền phiền nhiễu nhiễu giơ tay ôm eo hắn.
"Làm phiền em sao?" Thường Cửu đến gần Lan Tiểu Xuyên thì thầm, "Ngại bị làm phiền tôi liền ôm em về phòng ngủ."
Lan Tiểu Xuyên lắc lắc đầu, hôn môi và cằm Thường Cửu: "Không có chuyện gì."
"Thật sự không có?" Thường Cửu cùng cậu cụng đầu, ngón tay mò vào vạt áo, nhẹ nhàng đâm đâm miệng huyệt sưng tấy, "Nơi này thì sao?"
"Cửu ca…" Lan Tiểu Xuyên tức giận hừ nhẹ, "Đau lắm."
Thường Cửu nghe vậy, nhịn không được dùng má cọ cọ hõm cổ Lan Tiểu Xuyên, ôm cậu thở dài: "Đừng câu dẫn tôi."
"Em làm gì câu dẫn anh đâu…" Lan Tiểu Xuyên thẹn thùng rũ mi mắt.
Thường Cửu nhìn hai má đỏ ửng của cậu mà miệng lưỡi khô khan, liền cúi người quấn lấy môi cậu triền miên hôn, thẳng đến khi đem người trong lòng hôn đến ngủ yên mới bỏ qua.
Hai, ba ngày tiếp theo Lan Tiểu Xuyên đều ngủ rất say sưa, Thường Cửu cũng cả ngày nằm giường bồi cậu đến có chút chán ngán, mãi đến tận một ngày sáng sớm, Thường Cửu mở mắt ra phát hiện người bên cạnh biến đâu mất rồi. Alpha sợ hết hồn, ngồi dậy gọi tên Lan Tiểu Xuyên.
Một lúc sau, ngoài cửa sổ bỗng truyền đến một tiếng đáp lại yếu ớt, Thường Cửu liền vội vàng đi tới mở cửa sổ, nhìn thấy Lan Tiểu Xuyên khoác áo khoác của mình đứng trong vườn hoa tưới cây, cánh tay tinh tế dưới ánh nắng mặt trời lộ ra ánh kim quang nhè nhẹ, cậu thoáng nhìn vè phía Thường Cửu, ôn nhu cười: "Cửu ca."
Tiếng gọi này như muốn gọi thấu tâm can Thường Cửu.
"Tiểu Xuyên." Thường Cửu vẫy tay với Lan Tiểu Xuyên, Omega lập tức nghe lời mà thả ấm nước xuống, chạy lên trên lầu.
Tiếng bước chân bùm bụp như khúc trống du dương, mỗi một nhịp như đánh vào tận sâu tâm can Thường Cửu.
"Cửu ca!" Lan Tiểu Xuyên nhẹ thở gấp nhào vào lồng ngực Thường Cửu, nhón chân lên hôn môi Alpha.
Thường Cửu hôn Lan Tiểu Xuyên khác nào hôn một đóa hoa lê mới nở, mà trên đóa hoa đó còn dính đầy sương sớm.
"Không đau sao?" Thường Cửu ôm cậu ngồi ở bên giường, xốc vạt áo lên muốn xem bắp đùi Lan Tiểu Xuyên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!