Chương 66: (Vô Đề)

Thẩm Thu đột nhiên nghĩ muốn ăn chút đồ cay, hai người cùng nhau đi ăn lẩu.

Ăn lẩu xong trời đã sẩm tối, Triệu Cảnh Hàng đưa Thẩm Thu về nhà, nhưng sau khi đưa tới cửa, lại không để cho người đi lên.

"Nếu không, em cùng anh trở về đi." Triệu Cảnh Hàng nói.

Thẩm Thu: "Anh vừa mới xuống máy bay lại đi lâu như vậy, bây giờ có mệt không? Anh về nghỉ ngơi cho khỏe đi, em không quấy rầy anh nữa."

Triệu Cảnh Hàng rất buồn ngủ, cũng rất mệt mỏi, nhưng lại luyến tiếc thả người: "Em không ở bên cạnh, anh không ngủ được."

Thẩm Thu liếc anh một cái: "Vậy hai mươi mấy năm trước đây anh đều thức?"

Triệu Cảnh Hàng chỉ coi như không nghe thấy, suy nghĩ một chút nói: "Anh lái xe vào thôi."

"Ừ?"

"Anh đến nhà em nghỉ ngơi."

Triệu Cảnh Hàng vững vàng lái xe vào tiểu khu, Thẩm Thu cũng không ngăn lại nữa.

Dù sao anh đã bôn ba một ngày, cô cũng lo lắng cho anh mệt mỏi.

Sau khi vào cửa, Triệu Cảnh Hàng tự rót cho mình ly nước.

Anh đối với chỗ này của cô không xa lạ gì, còn mang một bộ dáng là chủ nhà: "Bạn cùng phòng của em không có ở đây sao?"

Thẩm Thu nói: "Hôm nay cậu ấy có ca trực ở quán, buổi tối mười giờ mới trở về."

Triệu Cảnh Hàng à một tiếng: "Vậy thì tốt rồi, chúng ta về phòng đi."

Động tác dọn đồ đạc của Thẩm Thu hơi chậm lại, quay đầu nhìn anh.

Triệu Cảnh Hàng nhìn cô nhướn mày: "Đi thôi, thời gian quý giá."

Thẩm Thu đem một cái hộp khăn giấy ném qua: "Triệu Cảnh Hàng —— "

Triệu Cảnh Hàng cười đem đồ vật bị ném tới để qua một bên, đi tới ôm lấy cô: "Anh nói là ngủ, không có ý gì khác, em đừng suy nghĩ nhiều."

"Tự anh ngủ đi, sớm như vậy em không ngủ được."

Triệu Cảnh Hàng: "Em ở cùng anh một lát, dỗ anh ngủ."

Thẩm Thu cười mắng: "Anh là trẻ con sao!"

Triệu Cảnh Hàng kéo cô vào phòng: "Anh có phải trẻ con hay không, em rõ nhất mà."

"…"

Thẩm Thu không bật đèn chính trong phòng, chỉ mở một cái đèn ở đầu giường để cho Triệu Cảnh Hàng có thể ngủ ngon một chút.

Triệu Cảnh Hàng sau khi nằm xuống, vỗ vỗ vào vị trí bên cạnh anh, "Cùng anh nằm một lát."

Thẩm Thu cũng không nói gì nhiều, lên giường, vùi ở trong ngực anh.

Triệu Cảnh Hàng ôm lưng của cô, quan sát căn phòng này.

Lúc trước anh ở bên ngoài phòng khách nán lại mấy lần, nhưng gian phòng này là lần đầu tiên đi vào.

Phòng không lớn, không giống với giường của các cô gái, trên bàn có búp bê hoặc là vật nhỏ đáng yêu gì đó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!