Chương 6: (Vô Đề)

hiện

20 Người đến hành tinh

08 THÁNG MỘT 2022, BY MIYA

Editor + Beta: Nhà của QuơSắc mặt thay đổi không ngừng của Triệu Cảnh Hàng khiến Thẩm Thu không đoán được.

Hai ba ngày kế tiếp, anh không hề kiếm chuyện với cô, nhưng cô biết không phải vì anh nhìn mình thuận mắt. Cô là người do bố anh phái tới để theo dõi anh, không vừa mắt cũng đúng.

Chẳng qua mấy ngày nay, anh thường xuyên đến tổng công ty của tập đoàn Vạn Thắng, không còn lòng dạ nào tìm cớ để chỉnh cô nữa.

Chiều hôm đó, cuộc họp hội đồng quản trị của tập đoàn Vạn Thắng diễn ra.

Thẩm Thu đưa Triệu Cảnh Hàng đến công ty, sau đó ở bên ngoài phòng họp chờ đến khi anh xong việc.

Phòng họp nằm ở tầng cao nhất của toà nhà, từ nơi này nhìn xuống là mấy cao ốc mọc lên từ dưới đất, văn phòng, cửa hàng, landmark… Hết thảy đều được thu vào đáy mắt, mọi thứ dần trở nên nhỏ bé.

Thẩm Thu nghĩ những người lớn lên ở nơi cao vút thế này, chắc hẳn sẽ không nhìn thấy bên dưới dơ bẩn và hỗn loạn đến mức nào đâu.

Ví dụ như Triệu Cảnh Hàng…

Chờ chán ngán hai tiếng, cuối cùng cuộc họp cũng kết thúc.

Cô nhìn thấy vài người quen mắt bước ra khỏi phòng họp, bao gồm Triệu Tử Diên bị cô bẻ tay ở bên bồn hoa vào ngày hôm đó và Triệu Tu Diên, người nói chuyện với cô ở bãi đậu xe.

Triệu Tử Diệu thấy cô, giống như thấy kẻ thù giết cha, nhưng đoán chừng đang ở công ty nên anh ta không dám nổi điên.

Mà Triệu Tu Diên đụng phải cô cũng không dừng lại quá lâu, lúc anh ta đi ngang qua, cô thấy nốt ruồi nơi khoé mắt rất quen thuộc.

"Đi thôi." Không lâu sau, Triệu Cảnh Hàng cũng bước ra.

Thẩm Thu thu hồi tầm mắt nhìn theo phương hướng Triệu Tu Diên rời đi, cô nhìn cậu chủ khó tính trước mắt.

Hôm nay cậu chủ mặc lễ phục, bộ đồ làm nổi bật gương mặt điển trai và phô trương, vừa nghiêm túc vừa lại phép tắc, nhưng cô biết đây chỉ là vẻ ngoài thôi, người này chỉ được cái đẹp trai, chứ bên trong toàn là ý nghĩ xấu xa.

Lúc về đến nhà, dì Lương đã nấu xong bữa tối. Triệu Cảnh Hàng ăn xong lập tức về phòng của mình, một lát sau cũng không thấy ra ngoài. Thẩm Thu đoán tối nay cậu chủ muốn được yên tĩnh, cho nên cô dặn dò dì Lương rồi đi tới phòng tập gym.

Chạy bộ xong đã là một tiếng sau, cô đến phòng tắm thay quần áo, sau đó đi xuống dưới lầu.

Dì Lương đang dọn dẹp, nhìn thấy Thẩm Thu bước xuống vẻ mặt có hơi mất tự nhiên.

Thẩm Thu rất nhạy cảm với những thay đổi nhỏ nhặt trên gương mặt của người khác. Trông thấy vẻ mặt này của dì Lương, cô đột nhiên có dự cảm: "Dì Lương, cậu chủ còn ở trong phòng không?"

Dì Lương chần chờ không lên tiếng, nhưng đây đã là câu trả lời. Thẩm Thu ầm thầm thở dài, vừa nãy cô bị điên rồi, dì ấy sao có thể thông báo chuyện anh đi ra ngoài cho cô biết chứ.

Dì Lương là người làm của Triệu Cảnh Hàng, chứ không phải của cô.

"Xin lỗi cô." Dì Lương nói.

Thẩm Thu lắc đầu: "Là tôi sơ sẩy."

Mấy ngày sống chung với cô, dì Lương thật sự quý cô nên mới nói: "Không phải do cô sơ sẩy, cô không thể kè kè bên cậu chủ hai mươi bốn tiếng được đúng không? Cậu chủ mới ra ngoài được nửa tiếng thôi, cậu ấy không cho tôi báo với cô."

"Thôi, không sao đâu."

Nếu người thuê yêu cầu không đi theo thì cô sẽ tuân theo, nhưng tình huống của Triệu Cảnh Hàng lại khác, anh không được tính là chủ của cô, nói một cách chính xác hơn, anh chỉ là đối tượng bị theo dõi.

——

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!