Chương 49: (Vô Đề)

Editor: Mộng Du + Beta: MiaĐầu xuân, cỏ cây hoa lá trong sân như bừng lên sức sống mới.

Sau khi ăn trưa, dì Lương đi dạo một vòng quanh sân, tưới nước bón phân cho hoa cỏ, rất thoải mái.

Qua một lúc, dì Lương đoán rằng có lẽ Triệu Cảnh Hàng đã ăn cơm xong rồi nên định quay lại dọn dẹp bát đũa, nhưng sau khi bước vào cửa bà lại phát hiện các món trên bàn hầu như chưa được đụng đũa.

Triệu Cảnh Hàng vẫn ngồi cạnh bàn, sắc mặt nhàn nhạt nhìn điện thoại, không biết là đang nghĩ gì.

"Cơm hôm nay không hợp khẩu vị cậu sao?" Dì Lương thấp thỏm hỏi.

Triệu Cảnh Hàng không trả lời, thay vào đó lại hỏi: "Mấy giờ rồi?"

"Cũng sắp một giờ chiều rồi."

Triệu Cảnh Hàng cau mày, tay nắm chặt điện thoại.

Người ở khách sạn nói cho anh biết chuyện trả phòng, cả ngày hôm nay Thẩm Thu đã sớm không ở khách sạn nữa rồi.

Nhưng đến bây giờ cô vẫn không liên lạc với anh… Anh nghĩ không biết cô đã đi đâu. Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có một đáp án là Triệu Tu Diên.

Anh biết mình có thể trực tiếp gọi điện thoại liên hệ, hoặc có thể đến tóm người về. Nhưng anh lại không muốn đối mặt với cảnh Thẩm Thu ở cùng với Triệu Tu Diên.

"Cậu có cần tôi hâm nóng lại thức ăn không, hay là muốn ăn món gì, để tôi làm cho cậu."

"Không cần đâu, tôi không đói."

"Được rồi…"

Dì Lương thấy Triệu Cảnh Hàng không ăn, bèn đi qua định dọn dẹp. Lúc bà đi đến cạnh bàn thì thấy trên màn hình điện thoại là tên của Thẩm Thu.

Dì Lương không biết nhiều về chuyện ở công ty, chỉ là thấy gần đây cả hai đều không hay về nhà, bà đoán chắc là hai người cãi nhau rồi.

"Không biết làm sao mà gần đây Thẩm Thu toàn ở chỗ của cô ấy, tôi gọi điện thoại cho cô ấy, cô ấy còn nói hôm nay không có việc, vậy mà lại không thấy tới. Nhưng mà hôm nay tôi mua rất nhiều đồ ăn, cậu chủ, cậu có muốn gọi cô ấy về ăn tối không?" Dì Lương làm như vô ý nói, muốn xem phản ứng của Triệu Cảnh Hàng như thế nào, để xem có thật là hai người có phải là cãi nhau không.

Triệu Cảnh Hàng khựng lại, rất nhanh hỏi lại: "Chỗ của cô ấy? Lúc dì gọi điện thoại cô ấy đang ở đâu?"-

---Đọc FULL tại ---

Dì Lương có chút khó hiểu: "Đương nhiên là ở nhà của cô ấy rồi, sao vậy ạ?"

Hai mắt Triệu Cảnh Hàng sáng lên, đột nhiên đứng bật dậy đi ra ngoài.

Dì Lương sững sờ: "Hai người…. sẽ trở lại chứ."

Nhưng Triệu Cảnh Hàng đi rất nhanh, đã không thấy bóng dáng anh đâu rồi.

Dì Lương lắc đầu, mỉm cười ngồi xuống.

Cặp đôi này, đúng thật là.

Triệu Cảnh Hàng đến gara lấy xe, trực tiếp hướng đến nơi Thẩm Thu thuê mà đi.

Suốt cả quãng đường, anh vẫn giữ nguyên khuôn mặt ủ rũ, nhưng biết được Thẩm Thu không đến chỗ của Triệu Tu Diên, trong lòng không kiềm chế được lại có chút vui mừng.

Tối hôm qua làm tổn thương lẫn nhau đến mức anh đóng sập cửa bỏ đi, lúc ấy còn nghĩ không bao giờ  muốn gặp lại cô gái này. Vậy mà mới một đêm thôi, anh lại vì cô mà cảm thấy vui vẻ.

Nhưng đến khi đến cổng tiểu khu, từ xa nhìn thấy một chiếc xe quen thuộc lái vụt qua trước mặt anh, niềm vui nhỏ bé khó mà có được cũng tiêu tan.

Anh biết đó là xe của Triệu Tu Diên.-

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!