Chương 39: (Vô Đề)

Editor: May + Beta: MiaSau đó, Thẩm Thu cũng không cắt thêm trái cây mang lại, mà đi thẳng về phòng.

Triệu Cảnh Hàng cũng không gọi cô lại nữa, hai người đây là, tình trong như đã mặt ngoài còn e.

Sáng sớm hôm sau, dì Lương đã trở về. Khi Thẩm Thu xuống lầu, dì gọi cô qua ăn sáng.

"Thiếu gia đã tỉnh chưa." Lương dì nói.

Thẩm Thu cúi đầu hớp cháo: "Chắc là chưa."

Dì Lương bất giác hỏi: "Cô không biết sao."

Thẩm Thu dừng lại, ngước mắt nhìn dì.

Dì Lương cũng sửng sốt, bà hơi ngượng ngùng, bà cảm thấy hai người ngủ trên một cái giường, xấu hổ nói: "A, tôi, tôi nghĩ cô đi đánh thức cậu ấy."

Thẩm Thu lắc đầu: "Con mới thức."

"Được rồi. Kia là bữa sáng của thiếu gia……"

Thẩm Thu: "Dì Lương, phiền dì mang lên cho anh ấy ăn đi."

"Hả."

Dì Lương sợ quấy rầy Triệu Cảnh Hàng ngủ, cho nên khi lên lầu, nhẹ nhàng gõ cửa trước, sau đó mới đẩy mạnh vào nhìn.

Trong phòng bật đèn, trên giường cũng không có người, dì Lương biết Triệu Cảnh Hàng đã thức dậy rồi.

"Thiếu gia."

Lúc này, Triệu Cảnh Hàng đi ra từ phòng tắm: "Có việc gì."

Dì Lương nói: "Cậu muốn xuống lầu ăn sáng, hay là tôi mang lên cho cậu."

Triệu Cảnh Hàng nói: "Thẩm Thu đâu."

"Đang ăn sáng dưới lầu."

Ngày thường, đều là Thẩm Thu đánh thức anh, hôm nay lại thay người.

Triệu Cảnh Hàng nhớ lại tối hôm qua, bật cười: "Gọi cô ấy lên đỡ tôi."

Dì Lương nhìn xuống nên không thấy nét cười nơi khóe miệng của Triệu Cảnh Hàng, mà chỉ là nhìn bước chân của anh, trong đầu hiện lên: Không phải đã khỏe hẳn rồi sao, đỡ cái gì……

Nhưng Triệu Cảnh Hàng lên tiếng, dì cũng không dám không nghe theo, vội vàng lui ra ngoài, xuống lầu gọi Thẩm Thu.

Thẩm Thu ăn cháo được một nửa, nghe vậy nói: "Nếu anh ấy còn yếu vậy thì cứ ăn ở trên lầu là được, xuống dưới làm gì."

Dì Lương: "Có thể là muốn đi dạo? Gần đây vẫn luôn nằm giường mà."

Thẩm Thu khịt mũi, buông cái muỗng xuống.

Thực ra, cô không tình nguyện lắm. Nhưng nói không tình nguyện cũng chẳng biết tại sao, chỉ là nhớ tới đêm qua có chút chột dạ, nhớ tới phải gặp mặt, càng cảm thấy xấu hổ.

Cho dù trong lòng rất khó hiểu, nhưng Thẩm Thu vẫn đứng dậy đi lên lầu.

Gõ cửa bước vào phòng, Triệu Cảnh Hàng đang ngồi ở mép giường mặc quần áo.

Thẩm Thu ho nhẹ một tiếng, chờ anh mặc xong, đi qua khom người dìu anh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!