Editor: Miya + Beta: Mia
Chiếc xe đen chạy như bay trên đường, bỏ lại trại trẻ mồ côi ở phía sau.
Các tòa nhà cao ốc theo thời gian càng ngày càng cao, xa hoa truỵ lạc, ánh đèn đường lập lòe, chiếu vào cửa kính xe.
"Em còn có một người anh trai?" Triệu Cảnh Hàng ngồi ở ghế sau đột nhiên hỏi.
Thẩm Thu sửng sốt, quay đầu lại nhìn anh: "Cái gì?"
Triệu Cảnh Hàng nói: "Đứa nhỏ ồn ào trong cô nhi viện có nhắc tới em có anh trai, em còn có một người anh sao?"
Thẩm Thu ánh mắt hơi lóe lên, nhìn sang chỗ khác: "Đúng vậy."
"Ba mẹ nuôi?"
Thẩm Thu không biết Triệu Cảnh Hàng nghe được cái gì, chỉ nói: "Anh hỏi chuyện này làm gì."
Triệu Cảnh Hàng nghĩ đến lời vừa rồi Chu Mễ Mễ nói những điều đó, những chuyện thời thơ ấu của cô, trong lòng có chút buồn bực.
Anh nghĩ, anh không thích cảm giác khi biết vệ sĩ nhỏ của mình bị bắt nạt.
"Có phải gia đình nhận nuôi em đối xử không tốt với em không?"
Thẩm Thu: "Mễ Mễ đã nói gì với anh? Tính tình em ấy toàn nói những chuyện vô nghĩa, anh không nên tin những lời em ấy nói."
"Tại sao."
Thẩm Thu nhìn ra ngoài cửa sổ, "Người trong nhà không có ai đối xử tệ với tôi cả."
"Không có đối xử với em tệ, đối với em như vậy là tốt?"
Thẩm Thu trầm mặc một lúc lâu, nhàn nhạt nói: "Đối với tôi, mang tôi từ cô nhi viện ra là đã đối xử với tôi rất tốt rồi."
Xét theo tuổi của Chu Mễ Mễ hiện tại, lúc Thẩm Thu còn ở trại trẻ mồ côi, Chu Mễ Mễ còn chưa đủ năm tuổi.
Đứa nhỏ đó vậy mà còn nhớ lại những chuyện tồi tệ lúc trước, nói rằng khi đó môi trường trưởng thành lúc đó rất tệ. Cho nên như lời cô nói, mang cô ra khỏi nơi đó là đã đối tốt với cô.
Triệu Cảnh Hàng nhíu mi: "Em……"
"Hôm nay chúng ta đi đâu?" Thẩm Thu ngắt lời anh.
Triệu Cảnh Hàng hiểu ý cô, biết cô không muốn nhắc lại chuyện quá khứ.
Anh cũng không phải là người hỏi chuyện người khác tới cùng. Huống chi, anh cũng không thích người khác nhắc về chuyện của anh lúc nhỏ.
Cũng không tiếp tục hỏi, chỉ nói: "Coi như vừa rồi tôi chưa nói gì, về nhà."
Thẩm Thu gật đầu: "Được."
Sau khi về đến nhà, Thẩm Thu trở lại phòng gọi cho Hạ Tri.
Hạ Tri nói cho cô biết Mễ Mễ chỉ nhắc tới từ "Anh trai" thì không nhắc tới gì nữa, vì vậy Thẩm Thu cũng yên tâm, cũng dặn em ấy là không được nhắc tới bất cứ chuyện gì liên quan tới Triệu Tu Diên.
Nhắc tới Triệu Tu Diên, Thẩm Thu đã lâu rồi chưa gặp anh ta.
Trước kia khi còn ở thành phố kế bên, tuy thường xuyên không gặp mặt, nhưng cô vẫn thường gọi cho anh ta, nói tình hình của mình gần đây. Nhưng từ khi dọn tới đây, cô không còn gọi điện cho anh ta nữa.
Không phải là cô không muốn gọi, mà cô muốn coi anh ta như người xa lạ như anh ta đã nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!