Editor: Miya + Beta: Mia
Triệu Cảnh Hàng hiện tại đang độc thân, tất cả mọi người đều biết.
Vì vậy, sử dụng một chút tiểu xảo để khiến anh có ấn tượng với họ là chuyện bình thường.
Chỉ là người đẹp này không biết vì sao lại đụng vào họng súng của anh, khiến anh không vui.
Doãn Hưng Trình ngồi bên cạnh, nghe rõ cuộc nói chuyện của hai người, anh ta liếc nhìn người phụ nữ rồi ra hiệu cho cô ta tránh sang một bên.
Người đẹp có chút không vui, nhưng vẫn ngoan ngoãn dời đi.
"Thẩm Thu." Bên cạnh Doãn Hưng Trình có cái microphone, đột nhiên anh ta cầm lấy và gọi.
Triệu Cảnh Hàng nhíu mày, quay đầu liếc nhìn Doãn Hưng Trình một cái, cười ẩn ý nói: "Tao mời cô ấy tới chơi, ở một mình ở đó rất nhàm chán."
Vừa nói, anh ta vừa giơ tay ra hiệu cho Thẩm Thu.
Thẩm Thu nghe được, cô nhìn Doãn Hưng Trình đang ngồi bên cạnh Triệu Cảnh Hàng, cô đương nhiên nghĩ là Triệu Cảnh Hàng có việc nên gọi cô.
Cô đi qua hỏi: "Cậu chủ, có chuyện gì vậy."
Triệu Cảnh Hàng nhìn cô, ngả người ra sau: "Không có gì."
Thẩm Thu: "……"
Doãn Hưng Trình nói: "Có việc có việc, muốn chơi trò chơi nhưng ít người, nên kêu cô tới."
Thẩm Thu hơi dừng lại, liếc nhìn người phụ nữ bên cạnh. Người đẹp một đống, cũng không thiếu người.
Doãn Hưng Trình đi ra chỗ khác, nhường chỗ lại cho Thẩm Thu, "Cô tới ngồi ở đây đi."
Chỗ này, rất gần với Triệu Cảnh Hàng.
Thẩm Thu cảm thấy mỗi lần cô ngồi chỗ này đều không có gì tốt.
"Còn đứng ngốc ra đó làm gì, sao không ngồi?" Triệu Cảnh Hàng ngước mặt nhìn cô, giọng điệu lười biếng, ở một môi trường như vậy, có mùi hương khó giải thích được.
Thẩm Thu hơi do dự, ngồi xuống.
Nói là chơi trò chơi, nhưng khi ngồi xuống, Thẩm Thu cũng không nhìn thấy bọn họ chơi trò gì.
Bên cạnh có người phụ nữ đang ríu rít nói chuyện, thảo luận về túi xách và mỹ phẩm.
Mà hai người Doãn Hưng Trình và Triệu Cảnh Hàng nhìn không giống như đang chơi trò chơi, nội dung nói chuyện của họ chỉ có công việc.
"Này, cô đi muốn ăn không." Đột nhiên, có người vỗ vai cô.
Thẩm Thu quay đầu nhìn lại, phát hiện đó là một người phụ nữ.
Cô biết cô ta, trước đây có một lần cô ta bị Lý Tử Tấn lợi dụng, đưa cho cô một tấm thẻ để đi đến một căn phòng.
Thẩm Thu: "Không ăn, cảm ơn."
"Ồ. Vậy tôi ăn, thật là đói." Người phụ nữ cắn miếng bánh kem nhân đào, rồi liếc nhìn Triệu Cảnh Hàng một cái. Triệu Cảnh Hàng không nhìn bên này, cô ta nhỏ giọng nói với Thẩm Thu, "Cô tên Thẩm Thu đúng không? Tôi tên Lily, chuyện lần trước thật sự cảm ơn cô, cũng may cô giúp tôi nói, nên tôi không sao."
"Ồ, không cần."
"Nếu không, không thì không biết thiếu gia nhà cô có tha cho tôi hay không……" Trong lòng Lily vẫn còn sợ, lần trước cô ta thiếu chút nữa là bị tên Lý Tử Tấn hại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!