Một ngày đen đủi, tới chỗ làm thì người ta báo tôi nghỉ việc vài
ngày, đã tuyển người khác. Phải vất vả lắm, tôi mới kiếm được công việc
này, vậy mà giờ…buồn thật…
Chưa kịp bước chân vào nhà thì bà chủ trọ báo, chỗ này đã có người
mua, cho tôi hai ngày đi kiếm chỗ khác…Vừa mất việc, vừa mất chỗ ở, như
này là sao hả trời???
Đứng trước cánh cửa, thực là không dám mở, một cảm giác cô đơn, lạnh lẽo tự dưng dâng lên…hắn đã đi chưa?
-"Về rồi à?"
-"Anh chưa đi?"
-"Ừ, tôi định đợi em…"
-"Tôi về đây, có gì thì nói đi?"
-"À, tôi định ở nhờ em một hai ngày, hiện tại tôi chưa tìm được chỗ ở…"
-"Thế thì mai đi tìm với tôi, chỗ này có người thuê rồi, tôi cũng sắp phải chuyển…"
Cả hai ngày trời, dưới cái nắng ròng rã của Sài Gòn, tôi và hắn,
không kiếm nổi một cái nhà…dù cố gắng thương lượng, trả giá cao một
chút, nhưng kết quả là không thấy…Buổi tối, người chủ mới của khu nhà
tới, dù chúng tôi có xin xỏ, họ vẫn vô tình đuổi…
Đang định rủ Việt xuống hầm đi bộ lánh nạn tạm, mai đi ngủ tiếp thì
hắn nhận được một cuộc gọi…Sau đó, mặt mày rạng rỡ nói với tôi:"Có tin
mừng…"
Thì ra hắn có một người bạn đi nước ngoài gấp, cần người trông coi
quán bia hơi, nhưng đấy là tin mừng của hắn có phải của tôi đâu?
-"Đi cùng tôi?"
-"Thôi, anh đi đi, không phải lo cho tôi…"
-"Tối nay em định ngủ đâu? Thôi cứ đi với tôi…ở tạm mai đi kiếm nhà kiếm việc, được thì chuyển…"
Ừ thì tôi cũng từng giúp hắn, giờ để hắn giúp lại, cũng chẳng sao…
Những ngày sau đó, tôi vẫn kiên trì đi tìm nhà, tìm việc…mà mãi không được…Sau dần, quá chán nản, tôi bỏ ý định, ở lại quán bia giúp hắn,
Việt tất nhiên trông coi hộ bạn, nên là ông chủ, hắn cũng ưu ái giao cho tôi chức quản lí sổ sách…quán bia cũng nhỏ, đâm ra tôi khá là nhàn…
Tầng một để bán hàng, còn tầng hai bên trên có căn phòng, tôi và hắn
cùng ở, so với phòng trước kia của tôi thì tốt hơn nhiều, có điều hòa,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!