Ba tôi nói từ tuần trước rồi, ba phải đi công tác ngoại tỉnh hai ngày.
Mọi lần ba đi mẹ hay càu nhàu lắm cơ, nhưng lần này mẹ chỉ gật đầu.
Xong, sáng nay ba đi, một lúc mẹ dặn dò vú nuôi cái gì đó, rồi cũng đi mất!
Cả nhà anh chị đi học hết, chỉ còn tôi và em Nhái!
Chúng tôi đang chơi cùng vú nuôi thì dì Linh cùng bác Uyên tới chơi.
Dì và bác cùng đồng thanh hỏi tôi.
-"Mẹ con đâu?"-"Ba con đâu?"
Tôi ngơ ngác, sau cũng lễ phép trả lời:
-"Dạ, ba con đi công tác, mẹ con…mẹ con…."
Tôi chẳng biết mẹ đi đâu nữa, bác Uyên bảo dì:
-"Chị phải vào đây gấp, nghe Lan nói, nó có một cái u lành ở lưng,
lâu rồi, cũng không nguy hiểm nên nó sẽ tự đi cắt, có lẽ không nói với
Việt, nhưng chị vẫn lo…"
Dì tôi sốc nặng.
-"Trời đất, em cũng vừa nghe Hai nói, đại ca cũng đi làm tiểu phẫu
nhỏ với vết sẹo ở chân do lần trước tai nạn để lại, vì nhỏ thôi nên cũng không nói cho chị cả…"
-"Hả, vợ chồng nhà này…thế Việt nó làm ở đâu em?"
-"Ở bệnh viện Đại Cường chị ạ!"
-"Ặc, con Lan cũng làm ở đó, vợ chồng nhà này, hâm rồi!"
Dì và bác nói gì đó, sau đó cho tôi và em Nhái theo.
Tới nơi, chúng tôi vào phòng thăm ba trước, con Nhái thấy ba mặc áo quần bệnh viện thì khóc lóc, ba tôi bế nó lên an ủi:
-"Ngoan nào, chỉ là tiểu phẫu thôi, ba vào tý rồi ra ngay mà…"
Đoạn, ba tôi dặn mọi người đừng nói gì với mẹ.
Sau, sợ con Nhái không giữ mồm giữ miệng, chỉ tôi và bác vào thăm mẹ, dì Linh ôm Nhái đi chơi.
Thấy mẹ tôi nằm, chuẩn bị đợi bác sĩ đưa vào phòng, tôi sợ lắm, mẹ
tôi xoa đầu tôi, bảo không sao, rồi dặn bác, đừng nói ba biết.
Lúc ba mẹ tôi trong phòng, tôi thấy dì và bác bàn gì đó ngoài cửa.
Khi ba mẹ tôi phẫu thuật xong, hai người ngủ, tôi và Nhái gọi mãi,
chẳng ai dậy trả lời, chúng tôi gào ầm cả bệnh viện, dì tôi bảo:
-"Không sao, ba mẹ tiêm thuốc mê, tý mới tỉnh"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!