Chương 48: Tháng ngày lặng lẽ trôi

Những ngày sau đó, nàng đã rất cố gắng.

Buổi sáng đều cố đi chợ…mua những thứ bổ dưỡng về.

Ngày nào nàng cũng làm món hầm.

Xưa kia, nhìn thấy đồ hầm, nàng muốn ói. Nay cũng chẳng khá hơn, không chỉ muốn ói, mà mỗi lần ăn còn thấy rất đắng.

Nhưng nàng vẫn ăn, ăn vì đứa trẻ trong bụng, ăn vì anh…nàng sẽ thật béo, cho anh an lòng.

Đôi lúc nàng tới đại bản doanh nói chuyện với Út Linh, Hai, Tư, Cẩm,

họ thi thoảng hay nhắc tới Việt, nhắc tới những kỉ niệm anh em bao năm,

khi đó nàng lắng nghe rất chăm chú, không bỏ sót một chữ.

Út Linh phát hiện, có những chuyện, cô kể tới chục lần; chị cả cũng

thuộc làu làu; nhưng chị vẫn bắt cô kể lại; mỗi lần đó, ánh mắt chị

thường rất sáng!

Có lần Uyên gọi điện…Nó hỏi nàng sao rồi? Nàng nói nàng lấy chồng

rồi, nó hỏi nàng lấy ai, nàng nói nàng lấy Việt, người lần trước nó gặp

đó, nó hỏi vợ chồng son thế nào, nàng nói chồng nàng đã tới một nơi rất

xa rồi; nàng còn cười cười nói, anh ấy để lại cho nàng nhiều thứ lắm,

của cải ăn cả đời không hết, còn cả đứa con để khi nàng già, có người

chăm…

Uyên không nói gì, chỉ biết buổi chiều hôm đó, nó đã bay vào Nam, ở

với nàng nửa tháng, nàng phải đuổi mãi, nó mới chịu về, nó đang làm

giảng viên thực tập, còn có chồng có con…nàng cũng không muốn trong mắt

người khác nàng là kẻ đáng thương.

…..

Thấm thoát cũng là ngày thứ một trăm…

Nàng nói với Hai nàng nhớ anh!

Vậy là Cẩm đưa nàng tới Lạc Tâm, khi tới nơi, nàng nói hắn cứ ở khu

nghỉ dưỡng, nàng muốn đi một mình, vì nàng còn có nhiều điều cần tâm sự.

Tới giữa ngọn núi nọ, nàng cẩn thận nhổ những cây héo, trồng vào đấy nhiều loại hoa khác…

Kính cẩn chào mẹ chồng, quay sang đặt bó cúc trắng nơi anh nằm…

Nàng ngồi xuống thảm cỏ xanh mướt, nói chuyện với họ.

Nàng hỏi mẹ và anh có tốt không? Nàng ở đây sống rất tốt, chỉ có điều hơi cô đơn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!