Chương 36: Anh em tụ tập

23 Tết.

Việt mua cho tôi hẳn 3 con cá chép, to bự. Sau khi cúng bái và ăn

uống xong chúng tôi ra con sông nhỏ sau nhà thả cá. Tôi bắt đầu khấn

khấn cầu cầu – phải tranh thủ chứ, lần đầu tiên trong đời tôi thả cá

chép mà nị…

Anh bên cạnh, nhìn tôi cười, tôi biết anh không tin mấy thứ này,

chẳng qua là chiều người yêu thôi, nhưng kệ chứ, tôi huých tay anh, ra

điều có cầu gì khấn gì xin gì thì nhanh lên, anh lẩm bẩm rất nhỏ:"Chỉ

cần có em là đủ…", trời ơi tôi cảm động!

Sau đó thế nào mà anh cũng ngoan ngoãn chắp tay vái:

-"Cầu trời phù hộ cho con bé đứng bên cạnh con mạnh khỏe an lành!!!"

Tôi nghẹn ngào!

Đêm, anh vẫn ôm tôi như vậy…người đàn ông này rất xấu tính, đâm ra tư thế ngủ của tôi luôn là co theo vòng ôm của anh, lúc đầu có hơi khó

chịu, giờ thì quen rồi, thiếu lại khó ngủ …

Tôi biết nam nữ yêu nhau sống chung, ngủ chung…chẳng dễ dàng gì…hình

như có lần lâu lâu tôi nhỡ mồm cao hứng nói với Việt, tôi muốn dành trọn cho chồng tôi, vào đêm tân hôn của chúng tôi…có lẽ Việt nhớ nên luôn

gìn giữ cho tôi, thực ra giờ nghĩ lại…suy nghĩ đó thật ấu trĩ, anh bây

giờ đã là một phần máu thịt của tôi, chuyện đó đâm ra chẳng quan trọng

nữa, nhưng tôi là con gái, ngượng chết…nên thôi, cứ thuận theo tự nhiên

vậy!!!

-"Lan, nghĩ gì thế? Tỉnh giấc à?"

-"Có gì đâu anh…"

Anh dơ tay, siết chặt tôi hơn:

-"Ngủ đi, mai tha hồ mà mệt đấy…"

-"Có việc gì thế?"

-"Ngủ đi, mai sẽ biết!!!"

24 Tết

Buổi sáng, chúng tôi ngủ dậy muộn, ăn trưa xong thì anh bảo tôi thay đồ ngủ, hôm nay nhà có khách.

Quả đúng như anh dự liệu, tầm một tiếng sau, 4 chiếc xe thể thao lần

lượt đậu ở sân nhà. Út Linh, Cẩm, Hai, và người còn lại chắc là Tư. Chắc là đến chúc Tết đây, băng đẳng này, sớm thật.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!