Chương 3: Đám cưới con bạn thân

Vâng, từ bé tới lớn đây là lần đầu tiên tôi được đi đám cưới huống

chi nói tới làm phù dâu…nhìn chiếc váy tím mà con bạn thân chuẩn bị mà

sốt hết cả người…Cũng có phần hơi sướng, từ bé tới lớn, chả bao giờ

được mặc đẹp thế cả…

Tôi gặp Uyên từ nhiều năm về trước, lúc ấy, tôi rất đói, nó đã cho

tôi một mẩu bánh mì, và từ đó…là thành bạn…đó là những thứ tôi còn nhớ

được…còn lại, tôi cũng chẳng biết mình là con nhà ai, vì sao mà lại lạc

được tới đấy??? Nhiều lúc tôi cố nhớ, nhưng đau đầu quá lại thôi…

Lúc đầu nhìn tôi, nó bảo tôi non choẹt, phải gọi nó là chị, nhưng tôi không chịu, tôi tuy không biết mình bao nhiêu tuổi, nhưng nó cũng chỉ

cao bằng tôi, nên nhất quyết làm bạn thôi. Sau này tôi được "mẹ" nhận

nuôi, sống gần nhà nó, nên thân. "Mẹ" được cả xóm khen ngợi vì nuôi tới

hai chục cô con gái nuôi, nhưng chúng tôi chuyển nhà liên tục…những lần

chuyển nhà mới tôi không quen ai thêm cả, chỉ giữ liên lạc với nó, có nó là bạn.

Sau này tôi mới biết, "mẹ" không phải là "mẹ", mà phải gọi là má mì

mới đúng…Lúc đó mới hiểu, má mì mỗi lần nuôi một đứa con gái dậy thì,

đều bán đi, nên phải chuyển nhà cho người ta đỡ sinh nghi…Năm đó tôi

cũng lớn lớn rồi, nhưng may trước khi má mì định bán tôi, chị tôi, người thương tôi nhất, trốn về báo tin cho tôi…để về được gặp tôi, người chị

toàn máu và vết thương, nhìn mà đau lòng…tôi bảo chị cùng đi với

tôi…nhưng chị bảo, nếu em cảm kích, thì hãy mau chạy còn kịp, sau này

hẵng đền đáp…nói rồi chị cũng trốn luôn…tôi không biết chị đi đâu…

Đêm hôm sau, chuẩn bị sơ sơ vài thứ, tôi cũng trốn được ra khỏi nhà,

lang thang khắp nơi, chỗ nào người ta tuyển cũng làm, việc gì tôi cũng

làm được…thân con gái một mình, cũng không ít lần bị bắt nạt, không ít

lần tôi đắc tội với nhiều người…và luôn là trốn…chạy…cuộc đời tôi luôn

như vậy…

Nhiều lúc tôi thấy cô đơn, muốn tìm gặp Uyên, tìm chị, nhưng tôi còn

chẳng lo nổi thân tôi, chơi với ai chỉ làm người ấy vạ lây…điển hình là

lần gần đây nhất, mang tiếng tôi giúp nó, ai ngờ thành ra suýt hại nó

sảy thai…

Nghĩ mông lung vậy thôi, chứ ngày mai tôi nghĩ chắc tôi sẽ làm lại

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!