Chương 19: Phải chăng là em đã….yêu anh

Hắn đưa chiếc thìa lên mũi…ngửi ngửi hít hít…

-"Thơm quá…em bé giỏi ghê…"

Tim tôi đập rất mạnh…Tự nhiên trong lòng tôi dâng lên một cảm giác run sợ…khủng khiếp…

Cảm giác ấy còn đáng sợ hơn tất cả cảm giác tôi phải đối mặt với cái chết cộng lại…

Tôi làm sao thế này…tôi giận giữ với chính bản thân …

Lập tức giật lấy chiếc thìa rồi hất cả chiếc bánh xuống đất…tôi cũng không hiểu nổi mình.

Hắn nhìn tôi, gương mặt kinh hoàng…tôi không nói gì, chỉ cúi xuống

dọn dẹp…Hắn cúi theo, đầu tay trỏ lấy một ít bánh phía trên chưa dính

đất:

-"Sao tự nhiên lại thế…ngon thế này cơ mà…"

Đoạn, định bỏ vào mồm nếm…tôi phát điên, vội vàng giật tay hắn, lau vào áo mình, bực tức nhìn hắn:

-"BIẾN…ANH BIẾN NGAY RA KIA CHO TÔI…"

Đó là lần đầu tiên tôi dám quát hắn, kể từ khi biết hắn là đại ca.

Tôi vội vàng thu dọn chiếc bánh, lau thật sạch sẽ, sau khi vứt vào thùng rác, đổ rất nhiều đồ dơ bẩn lên chốc, tôi mới quay vào, lòng nặng trĩu…

Tầm chiều tối, đợi tới lúc hắn tắm, tôi lên sân thượng hít thở…vậy là ngày mai sắp tới rồi…chỉ còn đêm nay thôi…tôi gọi cho đứa bạn thân

nhất…

-"Uyên…"

-"Mày sao vậy Lan?"

-"Không có gì, chỉ là tao mới xem một bộ phim Hàn Quốc, buồn quá…"

-"Dì ơi…dạo này dì rảnh quá …"

Tôi thở dài…

-"Phim là phim, đời là đời, đừng để ảnh hưởng tới tâm trạng…"

-"Ừ…"

-"Nội dung là gì, mà khiến dì Lan mạnh mẽ như thế cũng phải khóc…dì kể mẹ cháu xem…hihi…"

-"Thì là…nữ diễn viên chính hoặc là phải chết, hoặc là cô ta sẽ phải

giết nam diễn viên chính để cứu lấy mình…cô ta đã rút súng rồi, nhưng

lại không thể bắn…mày nói xem, cô ta ngu tới mức nào… "

-"Ngốc ạ…đấy không phải là ngu…"

-"Mà là quá ngu???"

-"Con này, tao đang nói nghiêm túc…đó gọi là yêu…cô ta yêu nam diễn viên chính rồi…yêu hơn chính bản thân cô ta…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!