Chương 8: (Vô Đề)

Cung Độ: "Không có."

Vậy thì là bệnh dạ dày tái phát rồi.

Khang Khuyển kiên quyết đặt khay thức ăn trở lại xe đẩy.

Bất chấp ánh mắt đột nhiên lạnh đi của Thượng tướng, Khang Khuyển lấy từ trong túi ra một viên kẹo. Tuy nói là kẹo, nhưng thành phần lại là thuốc giảm đau dạng rắn và dinh dưỡng bảo vệ dạ dày, ăn một viên bằng một bữa cơm.

Trên vỏ giấy gói bên ngoài có viết hai chữ "Bữa sáng".

Khang Khuyển được điều đến Quân đoàn đệ nhất chăm sóc Thượng tướng đã nhiều năm rồi.

Khi đó cậu ta vừa tốt nghiệp trường quân sự Liên Bang, còn rất trẻ, lại vì là phụ tá thiên về võ thuật, nên không thành thạo lắm việc chăm sóc người khác.

Lần đầu tiên phát hiện Thượng tướng bị bệnh dạ dày nghiêm trọng, cũng là vào một buổi sáng.

Cậu ta bưng bữa sáng vào, nhìn Thượng tướng ăn hết từng chút một, vẻ mặt không có gì khác thường, chỉ là tốc độ ăn chậm hơn bình thường, không ngờ sau khi ăn xong, Thượng tướng liền nôn ra máu.

Cậu ta sợ đến mức tay chân lạnh ngắt, tưởng rằng bữa sáng có độc.

Alansno tuy tính tình thất thường, nhưng năng lực lãnh đạo và thực lực lại không thể giả được, không còn nghi ngờ gì nữa, hắn chính là trụ cột của Quân đoàn đệ nhất, trụ cột sụp đổ, Quân đoàn đệ nhất tất sẽ đại loạn.

Trong khoảnh khắc đó, vô số thuyết âm mưu lóe lên trong đầu Khang Khuyển.

Vừa định gọi quân y, lại bị vị Thượng tướng vẫn còn vẻ lười biếng kia cản lại.

Khang Khuyển mãi mãi nhớ rõ, vị Thượng tướng trẻ tuổi này của Liên Bang sau khi thưởng thức vẻ mặt khẩn thiết của cậu ta một lúc, đã chậm rãi nói một câu đầy ác ý: "Bệnh dạ dày, nôn chút máu thôi, không chết được, căng thẳng làm gì."

Từ sau lần đó, cậu ta liền để tâm hơn, từ từ phát hiện, Thượng tướng trong trường hợp không có việc gì khẩn cấp, dường như đối với việc tuân thủ ba bữa một ngày phải ăn uống đàng hoàng, cố chấp đến mức có chút điên cuồng.

Dù cho bệnh dạ dày của hắn đang tái phát, dù đau đến không nói nên lời, cũng chưa bao giờ tiêm dinh dưỡng để thay thế việc ăn uống.

Có lẽ là do thể chất tiến hóa giả cấp S đặc thù, khoa học kỹ thuật Liên Bang phát triển đến vậy, lại bó tay với bệnh dạ dày của Thượng tướng.

Khang Khuyển nghĩ ra một cách, viết lên vỏ kẹo chữ "Bữa sáng", "Bữa trưa", "Bữa tối", rồi thay kẹo bằng hỗn hợp thuốc và dinh dưỡng dạng rắn, mới miễn cưỡng khống chế được tình trạng này của Thượng tướng.

"Thượng tướng, lô quân hỏa mới ở kho sắp được nhập kho, còn rất nhiều thủ tục cần ngài phê duyệt, ngài không thể hành hạ cơ thể mình như vậy."

Cung Độ đặt thìa xuống, từ từ ngả người ra sau, mắt híp lại.

Khang Khuyển, không nghi ngờ gì là một phụ tá rất đạt chuẩn, chỗ nào cũng tốt, những việc dặn dò đều hoàn thành chu đáo ổn thỏa, ý thức chừng mực cực mạnh.

Đáng tiếc là đặc biệt cố chấp trong chuyện ăn uống của hắn, bao nhiêu năm nay, nhiều lần chống đối.

Cung Độ: "Đưa đây."

Khang Khuyển cung kính lùi lại một bước, "Đây cũng là bữa sáng."

Cậu ta chỉ vào "viên kẹo" có ghi hai chữ "Bữa sáng" trên bàn.

Cung Độ: "Tôi chưa mù."

Khang Khuyển không lên tiếng.

"Phó quan, đưa đây."

Khang Khuyển giả chết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!