Editor: Byredo
-
--ĐỌC FULL TẠI ---
Đoạn Chước rời đi cùng Tri Miên, ba người bọn họ vẫn ở lại chỗ cũ, nhớ lại thái độ thân mật của người đàn ông đối với Tri Miên, cả ba đều sững sờ.
"Tình hình này là thế nào? Đoạn Chước cùng bạn gái cũ...?!"
"Hai người bọn họ sao có thể... Không phải nói Đoạn Chước đang theo đuổi một cô gái sao?"
"Không phải Đoạn Chước đã đá cô ta, cắt đứt liên lạc rồi sao?"
Cả ba nhìn nhau, há hốc miệng kinh ngạc.
Bên kia, Tri Miên bước xuống lầu, trên người vẫn khoác áo khoác của Đoạn Chước, nghĩ đến tiếp theo sẽ phải gặp rất nhiều người, trong đầu lại hiện lên đủ loại suy nghĩ.
Đoạn Chước quay đầu lại, nhìn thấy vẻ mặt của cô, khóe môi nhếch lên: "Đang nghĩ gì vậy?"
"Không có gì…"
-
--ĐỌC FULL TẠI ---
Tri Miên nghĩ lại, cũng không có gì mà phải xấu hổ cả.
Bước xuống lầu một, đã có rất nhiều bạn bè đã đến, đang ngồi trong phòng khách tán gẫu, khi nhìn thấy Đoạn Chước và cô gái bên cạnh, những người biết chuyện liền ồn ào nhốn nháo.
"Anh Chước..."
"Lạ lắm, lạ lắm à nha..."
Lúc này, ba người phụ nữ ở trên lầu đi theo sau, nghe thấy âm thanh nhốn nháo, đều im lặng nhìn hai người ở cuối cầu thang.
Tri Miên bị mấy lời này làm cho có chút ngượng ngùng, Đoạn Chước đút hai tay vào túi quần, khóe môi cong lên lười biếng: "Ồn ào cái gì? Đã theo đuổi được người ta đâu."
"Ù uây..."
"Anh Chước mà cũng có ngày hôm nay ha ha ha ha."
Tiếng la ó và tiếng cười ầm lớn dần.
Khi ba người phụ nữ nghe được mấy lời của Đoạn Chước, đều sững sờ —
Vậy những gì họ vừa nãy, cô gái mà Đoạn Chước theo đuổi gần đây, lại chính là bạn gái cũ của anh?!
Mặt ba người tái xanh.
"Em gái, em đừng để Đoạn Chước theo đuổi được quá sớm, kiểm tra cậu ấy lâu vào! Cứ để cậu ấy phải theo đuổi 3 - 5 năm rồi anhg tính tiếp."
"Ha ha ha ha ha 3 - 5 năm, Đoạn Chước không theo đuổi được người ta, tức giận đến mức đi tu luôn..."
Đoạn Chước nheo mắt, lạnh lùng nhìn bọn họ.
Tri Miên cứ nghĩ Đoạn Chước sẽ che giấu sự thật, nhưng cũng không ngờ anh lại nói là anh đang theo đuổi cô trước mặt nhiều người như vậy, lại còn không hề xấu hổ chút nào...
Đoạn Chước sợ cô gái nhỏ sẽ không thoải mái, vì vậy, anh nắm lấy canhy cô: "Đi thôi, mặc kệ bọn họ đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!