Lạc Kim Vũ nhìn bóng dáng Mai Uyển biến mất ở chỗ ngoặt lầu hai, cảm thấy có chút thần kỳ, nguyên chủ ở Cảnh gia đã hơn hai năm, cũng chưa đổi lấy một cơ hội chính thức đi theo Cảnh mẹ ra ngoài dự tiệc. Cô tới mới hai ngày, lại được Mai Uyển ngỏ lời mời tham dự.
Mặc dù Cảnh mẹ cường điệu chỉ là một bữa tiệc tư nhân, nhưng dù là tư nhân, cũng đều thuộc giới hào môn quý tộc. Hiện giờ lại chủ động mang theo cô tham dự, tương đương coi trọng cùng khẳng định cô cũng là một phần tử trong Cảnh gia.
Lạc Kim Vũ kết hợp thái độ hai ngày này của Cảnh mẹ đối với cô, cẩn thận nghĩ nghĩ, lại cảm thấy cũng có thể giải thích được.
Cảnh gia tự nhiên xuất hiện một đứa cháu đích tôn, nhưng Cảnh Tư Hàn, người cầm quyền Cảnh thị hiện tại vẫn còn độc thân, điều này chứng minh đứa nhỏ này sinh ra danh không chính ngôn không thuận.
*Danh chính ngôn thuận: có danh tiếng đàng hoàng, lời nói cũng dễ nghe.
Làm một đứa con riêng cũng không phải chuyện vẻ vang. Nếu như không phải nguyên chủ cùng mẹ ruột nguyên chủ cắn chết không đồng ý, Cảnh gia cha mẹ tính toán chỉ nhận cháu trai.
Từ khi nguyên chủ vào Cảnh gia, thái độ của Cảnh mẹ đối với cô vẫn luôn hiền hòa, nhưng điều này khả năng chỉ là xuất phát từ sự giáo dục từ nhỏ, không phải đại biểu cho việc chấp nhận.
Cẩn thận nhớ lại, Lạc Kim Vũ phát hiện thái độ thân mật của Cảnh mẹ đối với nguyên chủ bắt đầu từ đầu năm nay, đây là công lao của sự kiên trì bền bỉ hiếu thuận của nguyên chủ đối với Cảnh cha Cảnh mẹ, cũng như cố gắng chăm sóc Cảnh Gia Dịch.
Trước kia Cảnh mẹ không có mang nguyên chủ đi ra ngoài, khả năng thứ nhất là bà chưa có chân chính nhìn rõ phẩm tính của nguyên chủ, thứ hai Cảnh Gia Dịch tuổi quá nhỏ, thứ ba gu thẩm mỹ của nguyên chủ trước kia không thể gặp người.
*Phẩm tính: Phẩm chất + Tính cách, tính tình.
Lại nói tiếp, Cảnh mẹ là một vị trưởng bối hiền lành có phẩm tính cực tốt, bà cũng từng thử qua việc dạy dỗ nguyên chủ, chỉ tiếc nguyên chủ không quá thông minh, cũng không có hiểu cho sự khổ tâm của bà.
Cho nên mặc dù bà đối với phẩm tính của nguyên chủ có đổi mới, nhưng chưa bao giờ có ý giới thiệu cô với người bên ngoài.
Sự thay đổi khí chất của một người thật ra rất rõ ràng, ăn mặc, cách nói năng, ngay cả tinh thần đều sẽ có biến hóa. Cảnh mẹ sống hơn phân nửa đời, đôi mắt chưa từng nhìn lầm ai.
Bà khẳng định không thể tưởng được trên thế giới này còn có vụ "Hồn xuyên" như vậy, chỉ cảm thấy Lạc Kim Vũ nghĩ thông suốt, cũng nguyện ý cho cô một cơ hội.
Như vậy nghĩ lại, cô nhặt được tiện nghi rất lớn. Lạc Kim Vũ sờ sờ cằm, tuy rằng cô cũng không muốn chiếm cái tiện nghi này, Cảnh mẹ đối với cô càng tốt, chứng minh bà càng xem trọng Cảnh Gia Dịch, tương lai cô muốn mang con trai rời khỏi trở ngại cũng càng lớn.
Nhưng Lạc Kim Vũ cũng không tính toán buông tha cơ hội này, những người tham gia đều thuộc hào môn quý tộc.
Mặc dù chỉ là một buổi triển lãm tranh tư nhân, có thể tham dự tất nhiên cũng không phải là người thường. Nếu có thể kết giao một vài người trong đó, đối với tương lai của cô cũng sẽ rất có lợi.
Có lẽ Cảnh mẹ còn không đặc biệt yên tâm về tính tình của Lạc Kim Vũ, trước bữa tiệc diễn ra một ngày mang theo cô cùng đi mua lễ phục cao cấp, đi spa, làm tóc.
Tối thứ năm, Lạc Kim Vũ mang theo Cảnh Gia Dịch mặc một bộ lễ phục rất đẹp trai, đi theo Cảnh mẹ đến bữa tiệc tối.
Bữa tiệc được tổ chức tại một biệt thự rất to lớn rộng rãi nằm ở giữa lưng núi, Lạc Kim Vũ sửa sang lại lễ phục, ưu nhã xuống xe, cô nắm lấy tay nhỏ của Cảnh Gia Dịch, bảo trì khoảng cách nửa người đi theo phía sau Cảnh mẹ cùng nhau đi vào cửa lớn biệt thự.
Một vị phu nhân mặc sườn xám thủ công làm bằng tơ tằm tươi cười chào đón, thân thiết tiếp đón Cảnh mẹ xong, sau đó tựa hồ mới nhìn thấy Lạc Kim Vũ, hơi kinh ngạc, nói: "Nha, chị Uyển, hôm nay chị mang theo con gái nhà ai vậy? Lớn lên thật đẹp!"
"Đây là Lạc tiểu thư" Cảnh mẹ cười, hào phóng trả lời bà ta, kế tiếp vỗ vỗ cánh tay Lạc Kim Vũ, nói: "Kim Vũ, kêu dì Lý"
Lạc Kim Vũ lập tức cười nhạt gọi một tiếng, lông mày Lý phu nhân hơi hơi giương lên, đáy mắt hiện lên trào phúng không thể thấy, bà ta gật đầu có lệ, vẫn chưa cùng cô nói chuyện, ngược lại cong lưng, sờ sờ Cảnh Gia Dịch đầu tóc, đứng dậy nhìn Cảnh mẹ nói:
"Đây là đứa trẻ kia đi? Lớn lên thật giống Tư Hàn đúng là một cái khuôn mẫu in ra"
Bị làm lơ, Lạc Kim Vũ không có biểu hiện ra sự bất mãn, cô yên lặng tươi cười, đứng ở phía sau Cảnh mẹ làm một cái phông nền xinh đẹp.
Mặc dù tất cả mọi người biết cô là mẹ ruột Cảnh Gia Dịch, nhưng một ngày không có gả vào Cảnh gia, thì một ngày cô được gọi bằng "Lạc tiểu thư". Cho dù Cảnh mẹ tự mình mang theo, thái độ thân mật, nhưng ở trong mắt người ngoài, cô vẫn là một người phụ nữ không danh không phận, chưa kết hôn đã có con.
Số lớn người sẽ xem ở Cảnh mẹ mặt mũi làm bộ không biết, chỉ xem cô là Lạc tiểu thư, mà có một số người, giống trước mặt vị Lý phu nhân này, sẽ trực tiếp thể hiện ra mặt sự khinh bỉ cô, bởi vì cô thuộc loại "Bất đồng giai tầng".
*Bất đồng giai tầng: Không cùng giai cấp, giàu
- giàu, nghèo
- nghèo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!