Chương 42: (Vô Đề)

Ăn xong bữa sáng, đang trên đường chạy xe đến phim trường, Lạc Kim Vũ ngoài ý muốn phát hiện có nhắc nhở từ mục bạn WeChat có tin nhắn từ bạn mới, cô nhấp vào, thì thấy có một nick name kêu "J", tin chỉ có hai chữ " Ảnh chụp".

Cảnh Tư Hàn? Lạc Kim Vũ ngẩn người, không nghĩ tới tối hôm qua anh nói "Ok" là kết bạn WeChat gửi ảnh chụp.

Tự nhiên cảm thấy có điểm thụ sủng nhược kinh. Lạc Kim Vũ tự giễu cười, nhấp đồng ý kết bạn. Nhàn nhã nhàm chán có thể quan sát wechat của Cảnh Tư Hàn, kết quả quả nhiên như cô suy nghĩ.

Cách một hai tháng đều đăng tin tình hình chính trị hiện tại hoặc là kinh tế thị trường tài chính, toàn tin không thú vị giống như con người anh ta.

Chạy tới phim trường, Lạc Kim Vũ ngoài ý muốn gặp Yến Thanh, chào hỏi: "Đạo diễn Yến, hôm nay tới sớm như vậy?"

Yến Thanh "Ừ" một tiếng, giống nói chuyện phiếm hỏi một câu: "Bữa tiệc quan trọng như vậy mà cô tự tiện rời khỏi, quản lý không tìm cô tính sổ?"

Lạc Kim Vũ nhún vai: "Tôi còn chưa có quản lý"

"Cô còn chưa ký công ty nào sao?" Yến Thanh nhướng mày liếc nhìn cô, nét mặt kinh ngạc hiếm khi xuất hiện.

Trải qua mấy ngày làm việc chung ở phim trường, Lạc Kim Vũ cũng coi như hiểu một phần tính cách của Yến Thanh, ngày thường anh khá lười nhác lại cao lãnh, nhìn ai cũng không vừa mắt.

*Cao lãnh: cao ngạo + lạnh lùng.

Ơ đoàn phim tay cầm quyền cao nhưng lại chưa từng làm chuyện gì khác người, trừ bỏ độc miệng một chút, nói tóm lại, không tính là một người xấu.

Vì thế cô cười hì hì nói giỡn trả về một câu: "Đúng rồi, đạo diễn Yến nếu có thể đề cử tôi một chút, tôi đây thật là vô cùng cảm kích"

Vốn cũng không ôm quá lớn hy vọng, chỉ là thuận miệng nói chơi, ai ngờ Yến Thanh cư nhiên nhíu mày tự hỏi một chút, rồi nói: "Trì Việt thế nào? Nếu cô thích, tôi có thể nói hai ba câu dùm cô"

Lạc Kim Vũ hơi giật mình, mau chóng nói: "Bắc Trì Việt, nam Hoa Thiên, Trì Việt đương nhiên là lựa chọn tốt nhất, chỉ là....., có gây phiền cho đạo diễn Yến quá hay không?"

Trong khoảng thời gian này, trong lòng Lạc Kim Vũ kỳ thật luôn muốn vào Trì Việt, bằng vào bộ《 Về nhà 》, cô cho rằng bản thân ký Trì Việt là không thành vấn đề.

Như lời Vương Đỉnh Đỉnh nói, Trì Việt là công ty lớn, có danh tiếng, nhưng nguyên nhân chính là vì nó lớn, cho nên phần đông sau khi nghệ sĩ ký với công ty, cơ hội xuất đầu lộ diện xác xuất cũng cao hơn nhiều.

Tài nguyên tốt đều bị tầng trên phân chia hết, mấy miếng thịt vụn chui ra từ khe hở ngón tay sao có thể đến lượt cô kia chứ.

Hơn nữa, một khi công ty đã không coi trọng, nếu trong tương lai, đời sống cá nhân của cô bị tuôn ra, không có bộ phận quan hệ xã hội xử lý, rất có khả năng lật không được thân.

Nếu như thế, còn không bằng lựa chọn một công ty nhỏ hơn một, nhưng nguyện ý bồi dưỡng cô.

Nhưng nếu Yến Thanh có thể đề cử một tiếng, có lẽ cơ hội hợp tác cùng Trì Việt càng cao.

"Nói mấy câu cửa miệng mà thôi, xem như nể mặt thằng nhóc Thiên Hữu." Yến Thanh không để ý mà xua xua tay, dẫn đầu đi vào phim trường.

Lạc Kim Vũ nhìn bóng dáng cà lơ phất phơ của anh, đột nhiên cảm thấy người này rất không tồi.

Hôm nay Lạc Kim Vũ diễn không nhiều lắm, trừ bỏ mấy cảnh đi theo phía sau nam chính, cũng chỉ có một cảnh đánh nhau dưới nước.

Diễn xong phân cảnh cùng thế thân của nam diễn viên chính, thư ký trường quay đi lại kêu cô chuẩn bị xuống nước diễn cảnh đánh nhau.

Kỹ thuật bơi lội của Lạc Kim Vũ khá tốt, cô đối vẻ ngoài cùng hình thể của bản thân rõ như lòng bàn tay, cũng biết rõ quay ở góc độ nào, cùng những động tác nào có thể làm tăng sức hút của cô trên màn ảnh, cảnh quay dưới nước vô cùng thuận lợi.

Sau khi quay xong, cô nhận lấy khăn tắm từ tay nhân viên đoàn phim quấn quanh người, nhanh chân đi lại gần màn hình của đạo diễn, nghe được quý ngài "đạo diễn không sai biệt lắm" ~ Chu Thừa Đông, nhìn cô nói một tiếng "Đạt"!

"Cô rất hiểu cách khống chế màn ảnh theo ý mình, điều này rất tốt."

Giọng của Chu Thừa Đông không lớn, nhưng lại làm người nhịn không được chăm chú đi nghiêm túc lắng nghe.

"Nhưng có đôi khi không phải cái gì đều hoàn mỹ cũng là tốt nhất, chân thật, sự chân thành mới là điều duy nhất có thể bắt mắt người xem, làm cho bọn họ đồng cảm với nhân vật của cô, giống như chính bản thân cũng bị như vậy."

Lạc Kim Vũ vừa lắng nghe vừa cầm khăn lau khô tóc, cô nghiêng đầu nhìn Chu Thừa Đông, phát hiện, tuy rằng vẫn cười tủm tỉm giống như hằng ngày, nhưng ánh mắt lại nghiêm túc lại chân thành.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!